Chồng tôi cho rằng ngủ với vợ là sự ban ơn. Ảnh minh họa
Tôi năm nay 42 tuổi, chồng tôi 47 tuổi. Tôi đã lập gia đình hơn 10 năm và cũng chừng ấy thời gian tôi luôn phải chịu đựng, nhũn như con chi chi để gia đình trong ấm ngoài êm. Nhưng càng ngày tôi càng thấy một sự “không bình thường” rất lớn ở chồng và nó vượt quá giới hạn chịu đựng của tôi. Chồng tôi là một người đàn ông gia trưởng có tiếng trong họ. Mọi việc lớn nhỏ trong nhà ngoài họ, anh đều là người quyết định mà không quan tâm tới ý kiến của bất cứ ai.
Nhưng còn chuyện tế nhị vợ chồng thì thực sự tôi không biết chia sẻ cùng ai và nó là lý do khiến tôi cảm thấy mình chẳng có chút giá trị nào trong mắt anh ấy. Nếu như mọi việc lớn nhỏ trong nhà chồng tôi đều chủ động quyết định thì chuyện chăn gối hoàn toàn ngược lại. Để được chồng “yêu” tôi luôn luôn phải là người chủ động.
A ấy bảo: “Khi nào em muốn thì phải nói rõ ra, chứ đừng lúc nào cũng nghĩ đấy là việc của chồng”. Nghe chồng nói thế, tôi cứ nghĩ anh ấy có quan niệm khá cởi mở và muốn tôi chủ động hơn về chuyện ấy. Dường như chồng tôi cho rằng, việc “gần gũi” là sự ban ơn cho vợ. Và để nhận được sự ban ơn, tôi phải cất lời năn nỉ.
Trong các cuộc trà dư tửu hậu với đám bạn hữu, thậm chí có cả mặt tôi ở đó, anh còn vỗ ngực tuyên bố hùng hồn: “Riêng tao, tự trọng tình dục hơi bị cao đấy. Không có chuyện vợ thích là chiều đâu. Muốn được “yêu” thì phải biết điều. Bằng không thì chỉ có nhịn đói dài dài”. Thậm chí, anh còn lấy chuyện “yêu” là vũ khí để mặc cả tôi thỏa hiệp những yêu sách vô lý.
Bạn bè anh ta cười, chỉ có tôi là ngoài miệng thì nói cười nhưng trong lòng tê tái, Nghe đến đây, chắc nhiều người sẽ nghĩ tôi là một người đàn bà dâm đãng nên mới bị chồng cư xử như thế. Nhưng sự thật tôi cũng như bao người phụ nữ bình thường khác. Ở lứa tuổi ngoài 40 như tôi, mỗi tuần vợ chồng "giao ban" một lần thì đâu có gì là? Thậm chí chỉ cần nằm cạnh nhau, thủ thỉ trò chuyện cũng khiến tôi mãn nguyện lắm rồi. Vậy mà cũng chẳng được.
Như vợ chồng người ta, chỉ cần một bên khều nhẹ chân hoặc vòng tay ôm eo, dụi đầu là đã hiểu ý. Còn chồng tôi thì cố tình bỏ qua những tín hiệu đó. Thậm chí, gần đây để có được "cuộc giao ban", tôi phải ngọt ngào, xun xoe với chồng cả tuần trời, không làm điều gì khiến anh phật ý, sau đó xuống giọng năn nỉ mới được anh quay sang đáp ứng. Nhiều lúc, tôi biết trong bụng anh cũng thích nhưng lại cố tình tỏ vẻ thi gan với tôi.
Có những lúc ấm ức, tôi định làm căng, phớt lờ anh một thời gian. Nhưng việc đó có vẻ chẳng ăn thua gì vì những lúc đó anh sẽ đọc sách, xem phim rồi nằm ngáy vang phòng như để trêu ngươi. Tôi từng nghĩ hay là chồng có bồ bên ngoài và cất công theo dõi nhưng thấy anh hoàn toàn chỉn chu, trong sáng.
Đã nhiều lần tôi nghĩ đến chuyện ly hôn nhưng xét cho cùng, ngoài tính gia trưởng và “kiêu” trong chuyện ấy thì chồng tôi vẫn là một người đàn ông có trách nhiệm. Luôn biết chăm lo cho vợ con một cuộc sống ấm no, đủ đầy, cử xử với gia đình nội ngoại chu đáo. Nhưng nếu cứ chịu đựng mãi những điều vô lý, ngược đời thế này thì tôi thấy tủi thân và tự ái lắm. Lúc nào mình cũng như kẻ ăn xin vậy.
Xin chuyên gia và cộng đồng bạn đọc hãy cho tôi một lời khuyên.
Mỗi lần yêu tôi phải năn nỉ. Ảnh minh họa
Chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa chia sẻ:
Chào bạn!
Vì không có điều kiện tư vấn trực tiếp để hỏi han thêm một số điều, nên tôi đoán rằng có thể do hai nguyên nhân chính sau đây : Thứ nhất, có thể là bạn thiếu hấp dẫn. Chưa chắc bạn đã là phụ nữ không đẹp nhưng chắc là bạn thiếu hấp dẫn, gợi cảm, nhất là y phục trong chốn phòng the, khi chỉ dảnh cho chồng nhìn ngắm.
Nếu nằm bên cạnh một người vợ sạch sẽ, thơm tho, gợi tình dưới ánh đèn phòng ngủ dịu dàng, trong tiếng âm nhạc nhè nhẹ du dương, hay cùng xem một bộ phim tâm lý tình cảm, tôi tin rằng khó có đàn ông nào không nổi hứng yêu đương, trừ những người có vấn đề về sinh lý.
Chỉ khi nào bạn soi vào gương thấy hài lòng với bản thân, bạn tin là mình hấp dẫn thì bạn mới có sức hấp dẫn. Còn nếu bạn thấy mình luộm thuộm, hay quá “kín cổng cao tường” cả lúc đi ngủ, thì bạn đừng nên trách tại sao chồng bạn hững hờ? Thứ hai là chồng bạn chơi đòn tâm lý. Chính bạn đã lờ mờ nhận ra là “chồng bạn thực lòng cũng muốn nhưng cứ làm ra vẻ không cần, để vợ phải “nài nỉ” mới cho”.
Bây giờ bạn phải cũng dùng đòn tâm lý mới trị lại được. Chẳng có câu: “Theo tình tình phớt, phớt tình tình theo" là gì. Bạn “nài nỉ” không được nhưng bạn “phớt lờ” lại được. Bạn chỉ cần kiên trì độ mươi ngày, cùng lắm một tháng, nhất định cá sẽ cắn câu.
Đàn ông thường nổi hứng rất nhanh, khi ngọn lửa ham muốn bùng cháy lên muốn ngăn lại cũng còn khó. Lúc ấy đến lượt bạn bắt anh ta phải “nài nỉ”. GIữa lúc lửa cháy đùng đùng, bạn kêu mệt muốn được nghỉ ngơi, tôi bảo đảm là anh ta sẽ “nài nỉ” bạn. Chỉ sau vài ba lần như thế, bạn sẽ lấy lại được quyền uy của phái đẹp.
Riêng chuyện chồng bạn “nổ” với bạn bè như vậy mà nếu bạn không có phản ứng gì, chồng nói thế nào cũng được thì thói xấu ấy sẽ tăng dần. Hãy trở về đúng vị trí của phái đẹp, để cho phái mạnh được chinh phục bạn.
Chúc bạn thành công!