Top phim Hàn nói về mẹ phải kể đến Don't cry mommy khi mà năm 2012, tưởng như dư luận Hàn Quốc đã lãng quên vụ án hãm hiếp của 41 nam thanh niên đối với một nữ sinh 15 tuổi xảy ra 8 năm về trước thì bộ phim Don’t Cry Mommy (Mẹ Ơi Đừng Khóc) của đạo diễn Kim Yong Han chính thức ra mắt. Sự xuất hiện của tác phẩm như một lần nữa đào sâu thêm nỗi đau trong quá khứ, nhắc nhở chúng ta rằng không bao giờ được phép lơ là trước tội ác, không được để mặc cho nỗi đau của nạn nhân trôi vào lãng quên.
Vào thời điểm ra mắt, Don’t Cry Mommy đã tạo ra một làn sóng dư luận khá mạnh mẽ trong xã hội Sau bộ phim, những thông tin về vụ án năm xưa đã được cộng đồng lật lại và theo dõi triệt để. Dù thoát án và đã trưởng thành nhưng những kẻ thủ ác năm xưa vẫn bị xã hội lên án và tẩy chay quyết liệt.
Có thể nói với tác phẩm của mình, đạo diễn Kim Yong Han đã hoàn thành tốt sứ mệnh của một bộ phim trong vai trò cảnh tỉnh và lên án tội ác trong xã hội, không để cho chúng có cơ hội ẩn mình trong lớp bụi thời gian và biến mất trong tâm trí của người đời.
Harmony, với vai nữ chính là Kim Yun-jin và nữ diễn viên kỳ cựu Na Mun-hee, kể về một nhóm phạm nhân nữ lập ra đội hợp xướng trong nhà tù. Kim Yun-jin vào vai một bà mẹ phải đem con đi cho làm con nuôi, trong khi Na Mun-hee đóng vai một nữ tử tội trở thành chỉ huy đội hợp xướng.
Nhân vật trung tâm của bộ phim là Jung Hye, người phụ nữ trong lúc đang mang thai để bảo vệ tính mạng của mình và đứa trẻ, đã ngộ sát người chồng bạo lực. Cô bị kết án 10 năm tù. Tại nhà tù nữ Cheongju, cô đã hạ sinh một bé trai nhưng buộc phải cho gửi con ra bên ngoài nhờ người nuôi dưỡng theo quy định của pháp luật Một ngày nọ cô quyết định thành lập một ban hợp xướng với hi vọng nếu thành công, quản giáo sẽ cho cô gặp mặt đứa con trai của mình.
Harmony là bộ phim mà bạn không thể nói rằng mình đã hiểu ngay sau lần đầu tiên thưởng thức. Kể cả khi đó là lần thứ hai, hay thứ ba, thì tầng tầng lớp lớp ý nghĩa ẩn dụ của bộ phim vẫn khiến người xem phải băn khoăn trong vô vàn nghi vấn.
The Preparation
Ngày không còn mẹ là một tác phẩm nhẹ nhàng, nhưng vô cùng sâu lắng và đầy cảm xúc của điện ảnh xứ kim chi. Phim rất phù hợp với đối tượng gia đình, và là lời tri ân cảm động dành cho những bà mẹ.
Cuộc sống của bà Ae Soon là chuỗi ngày một mình chăm sóc, che chở cho đứa con lớn tướng. Bà lo lắng cho In Gyu từ những điều nhỏ nhặt nhất khi mà chồng đã mất, còn con gái đã bỏ mặc em trai để lấy một người chồng giàu có. Đối với In Gyu, mẹ chính là người sinh ra để làm hết mọi việc, sửa chữa mọi việc cho anh. Điều mà bà Ae Soon sợ nhất suốt 30 năm qua đó là sẽ không còn ai lo cho In Gyu sau khi bà qua đời.
Điều ấy, cuối cùng cũng sắp xảy ra. Sau khi biết được chỉ còn vài tháng nữa được sống, bà Ae Soon cố gắng che giấu sự đau buồn trước mặt In Gyu để dạy con cách tự lập, để ngày không còn mẹ, con bà cũng có thể sống tốt. Bà dạy con rán trứng, nấu cơm, dạy con cách đi xe buýt về nhà hay tới nơi làm việc và dạy con "chết" thực sự là như thế nào.