Tôi vẫn nhớ như in cái ngày bi kịch nhất của cuộc đời mình xảy ra vài năm về trước. Đó là buổi tối chồng tôi đưa 2 người đồng nghiệp ở công ty mới về nhà ăn nhậu...
Năm đầu tiên làm dâu mới, tôi không nghĩ rằng các khoản chi tiêu trong nhà chồng tôi lại “khủng khiếp” đến vậy. Bằng chứng là góp 20 triệu tiền tiêu, mẹ chồng tôi vẫn cau mày chê ít.
Cả xóm trọ đông đúc giờ chỉ còn lác đác vài phòng có người ở. Mấy hôm nay, nhìn mọi người lần lượt về quê đón Tết lòng anh Dục cũng nặng trĩu. Thế nhưng với anh, chỉ khi nào đứa con mạnh khỏe lúc đó mới là Tết.
“Con mới về làm dâu chưa biết nên mẹ nhắc luôn, các con về ăn Tết, đóng góp cho mẹ 20 triệu. Các anh chị con năm nào cũng làm thế cả. Con cứ thế mà gửi nhé. Chưa có thì mẹ ứng tạm, hôm này nghỉ lễ thì về đưa mẹ”.
Hết cấp 3, Lan rời vòng tay mẹ để ra thành phố học đại học, sau đó bươn chải với cuộc sống. Hầu như chỉ có dịp Tết, Lan mới có điều kiện về nhà chơi dài ngày.