Tôi năm nay 24 tuổi, tôi mới đi làm được hơn 1 năm. Công việc của tôi đang tiến triển tốt thì tôi lại gặp phải biến cố trong chuyện tình cảm.
Số là hồi còn sinh viên, tôi yêu Nam- cậu sinh viên cùng trường, khác khoa. Hai chúng tôi hợp nhau, tin tưởng nhau và cũng xác định sẽ tiến tới hôn nhân nên sau một năm hẹn hò, tôi với Nam mạnh dạn chuyển đến sống chung cùng một phòng trọ.
Trong thời gian sống chung như vợ chồng với Nam, tôi đã có bầu một lần. Vì lúc đó, chúng tôi còn quá trẻ, chưa tự lo được cho bản thân nên tôi đành bỏ đứa bé. Đó cũng chính là nỗi day dứt, hối hận lớn nhất trong cuộc đời tôi. Nam luôn yêu thương và hứa sau này sẽ bù đắp cho tôi.
Nhưng sau 2 năm chung sống, tôi cảm thấy Nam hay ghen tuông quá đà và kiểm soát tôi quá đáng. Nam cấm tôi được đi chơi với bạn bè, cấm tôi ăn mặc đẹp, trang điểm phấn son, cấm tôi nói chuyện với đồng nghiệp, bạn bè là nam giới.
Tôi nhiều lần đòi chia tay thì Nam lại níu kéo, nhắc lại tình nghĩa năm xưa rồi đe dọa sẽ phanh phui chuyện quá khứ khiến tôi không thể dứt tình.
Đầu năm nay, tôi chuyển sang công ty mới và quen biết với Phong - trưởng phòng của tôi. Anh hơn tôi 8 tuổi, tính tình chững chạ, phóng khoáng. Sau một thời gian tiếp xúc, tôi với anh nảy sinh tình cảm hơn mức bạn bè. Tôi nhớ hôm đó là ngày lễ Tình nhân, anh đã tặng tôi một bó hoa hồng to và trao tôi một nụ hôn nồng nàn. Tôi giấu Phong chuyện đang sống chung với Nam và hay nói dối Nam rằng phải làm thêm giờ để đi hẹn hò với Phong.
Thấy tình cảm với Phong ngày càng lớn, tôi quyết định chia tay với Nam, chuyển khỏi phòng trọ. Tôi tin rằng đây là quyết định đúng đắn trong cuộc đời mình. Nam thấy vậy buồn bã và đau đớn lắm. Anh liên tục nhắn tin xin lỗi, níu kéo tôi nhưng tôi đã quyết rồi. Được ở bên người đàn ông thành đạt, chững chạc như Phong, tôi tin tôi đã chọn đúng người.
Hôm đó, người yêu cũ nhắn tin hẹn tôi về phòng trọ để lấy nốt đồ cùng với những kỷ vật ngày xưa. Tôi nghĩ đến tình xưa, nghĩa cũ nên chấp nhận quay về. Vừa vào đến nhà, người yêu cũ đóng cửa lại, ôm chầm lấy tôi và khóc. Tôi cũng thấy tim mình run lên nhưng biết giới hạn nên đã gạt tay Nam ra.
Người yêu cũ liên tục nói nhớ thương tôi, không thể quên được tôi, xin tôi một cơ hội làm lại từ đầu. Thấy tôi cự tuyệt, Nam nhắc lại kỷ niệm xưa, dọa sẽ phanh phui tất cả quá khứ của tôi với anh. Tôi nói giờ tôi không còn yêu anh nữa, có cố gắng yêu nhau hay cưới nhau cũng chẳng có hạnh phúc.
Người yêu cũ cầu xin tôi cho anh ấy một 'ân huệ cuối cùng'. Sau đó, tôi và anh sẽ đi 2 lối, không còn liên quan gì đến nhau nữa.
Thấy người yêu cũ nói vậy, tôi cũng ưng thuận. Tôi đâu biết, tôi đang đi vào cái bẫy của kẻ hèn hạ đó. Khi tôi và người yêu cũ đang quấn lấy nhau trên giường thì Phong từ đâu đạp cửa xông vào. Anh nguyền rủa tôi là con đàn bà lăng loàn, đê tiện, bắt cá hai tay. Anh bỏ đi ngay sau đó. Còn người yêu cũ thì hết lời lẽ khuyên tôi quay về với anh, hứa rằng anh ấy sẽ đối xử tối với tôi.
Mấy hôm nay, tôi buồn bã, thẫn thờ, không biết phải làm sao. Hóa ra người yêu cũ đã gạ gẫm tôi rồi nhắn tin cho Phong và tôi đã trả giá vì một phút nhẹ dạ.
Tôi vẫn gặp Phong ở công ty nhưng anh thờ ơ với tôi như người dưng. Tôi vẫn còn yêu anh nhưng không biết phải nói gì để anh tha thứ cho tôi đây?