Thứ năm, 28/03/2024 | 17:32
RSS

Trong lúc vợ chờ sinh, chồng xin "ra cổng bệnh viện" để cùng tình nhân hú hí

Thứ sáu, 11/01/2019, 07:10 (GMT+7)

Tôi năm nay 37 tuổi, tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó, đông con. Dù cố gắng hết sức nhưng bố mẹ không thể lo cho anh em tôi một cuộc sống ấm no, đủ đầy như chúng bạn.

Khi trưởng thành, tôi theo người anh họ ra thành phố buôn bán đồ da. Không có nhiều vốn cũng như mối quan hệ, công việc kinh doanh của anh em tôi rất bấp bênh. Tiền tôi kiếm ra chỉ đủ lo cho cuộc sống của tôi ở thành phố và gửi một chút về giúp bố mẹ. 30 tuổi rồi mà tôi hầu như chẳng tích cóp được đồng nào.

Thấy tôi đã lớn tuổi mà vẫn chưa cưới vợ, sinh con, bố mẹ tôi đâm lo lắng, nhiều lần giục giã tôi. Giục giã tôi không được, bố mẹ nhờ người làm mối giúp tôi quen biết với Hằng- một cô gái cùng xã với tôi, kém tôi 5 tuổi.

 Vợ chờ sinh, chồng xin ra cổng bệnh viện để cùng tình nhân hú hí
Hình minh họa

Sau vài tháng hẹn hò yêu đương, tôi với Hằng tổ chức một đám cưới giản dị. Sau đó, tôi đưa Hằng cùng ra thành phố thuê nhà mưu sinh. Nhờ tài tính toán của Hằng, công việc kinh doanh của tôi ngày càng trở nên phát đạt. Từng kiếm ăn qua ngày nhờ một gian hàng nhỏ, tôi đến nay đã làm chủ 3 cửa hàng đồ da lớn với doanh thu bạc tỷ mỗi tháng.

Công việc kinh doanh thuận lợi, vợ chồng tôi có tiền mua nhà, mua xe và đỡ đần 2 bên gia đình. Con gái đầu lòng của chúng tôi chào đời trong niềm vui mừng của 2 bên gia đình.

Biến cố bắt đầu khi vợ tôi mang bầu con trai thứ 2, tính tình em ngày một trở nên nóng nảy, dễ cáu bẳn, hay gây sự với tôi. Chúng tôi cãi nhau như cơm bữa và tôi hiếm khi về nhà. Sau đó,tôi với 1 người bạn làm ăn quyết định hùn vốn mở 1 cửa hàng mới với quy mô lớn hơn 3 cửa hàng tôi nắm trong tay. Cũng trong thời gian này, tôi quen biết và phải lòng Nhung- em gái của người bạn làm ăn của tôi.

Nhung năm nay mới 23 tuổi, em mới tốt nghiệp đại học và đi làm. Sinh ra và lớn lên trong gia đình khá giả, Nhung cực kỳ sành điệu, chịu chơi và đặc biệt sành sỏi trong chuyện phòng the- điều mà vợ tôi phải chạy dài mới theo được cô ấy. Tôi với Nhung cứ thế qua lại với nhau. Khi có thời gian, tôi mượn cớ đi lấy hàng, rủ tình trẻ đi du lịch Chúng tôi cứ thế quấn quýt nhau chẳng rời. Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy có lỗi với vợ con, muốn dứt bỏ mối quan hệ trong bóng tối với Nhung nhưng chỉ cần nhìn thấy cô ấy, tôi lại không đành lòng.

Hôm đó, tôi đang ở cửa hàng thì nhận được điện thoại từ mẹ vợ. Bà báo tin vợ tôi bất ngờ chuyển dạ và đang trên đường tới bệnh viện. Tôi vào bệnh viện ngay sau đó. Thấy vợ tôi bơ phờ vì cơn đau đẻ, tôi chẳng biết làm gì. Bỗng nhiên có tin nhắn từ Nhung, cô ấy muốn gặp tôi và hẹn tôi đến nhà nghỉ. Tôi mượn cớ ra cổng bệnh viện mua đồ và đã đến chỗ hẹn để gặp người tình. 

Sau màn yêu đương nồng cháy với nhân tình, tôi vội vã quay lại bệnh viện. Vợ tôi đã sinh con trai thứ 2, mẹ tròn con vuông. Nhìn qua ô cửa, tôi thấy vợ tôi với dáng vẻ mệt mỏi, đang vén áo cho con bú những giọt sữa đầu tiên. Nghe một bà thím trách tôi không ở bên vợ trong phút giây vượt cạn, vợ tôi chỉ nói nhỏ: “Anh ấy bận việc lắm thím ạ. Anh ấy mới mở thêm cửa hàng lại phải quản lý mấy cửa hàng cũ. Giờ con sinh thêm con, chẳng làm ra tiền nên một mình anh ấy phải gánh vác hết cả. Anh ấy cũng mới ở đây thôi mà…”

Nghe những lời nói của vợ, tôi bỗng thấy lòng chùng xuống và khóe mắt cay cay. Tôi có lỗi với vợ con và tôi hối hận rất nhiều. Nhưng Nhung cũng yêu tôi thật lòng và luôn khao khát được xây dựng hạnh phúc với tôi. Tôi biết làm sao với cô ấy đây?

Trang Nhung (ghi theo lời kể của nhân vật)
Theo Dân Việt