Tôi vốn xuất thân từ một gia đình nông thôn, hoàn cảnh khó khăn lại đông con. Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi không đi học lên mà đi làm. Được bạn bè giới thiệu, tôi làm phục vụ trong một nhà hàng sang trọng. Tôi gặp được Quân- người yêu của tôi bây giờ tại nhà hàng này.
Hôm đó, anh cùng bạn bè đến nhà hàng của tôi. Trong lúc phục vụ, tôi vô tình làm đổ chút rượu ra áo của anh. Thấy tôi nói xin lỗi, anh chỉ mỉm cười mà không trách mắng gì. Khi họ rời đi, anh thì thầm vào tai tôi rằng anh sẽ chờ tôi sau giờ làm việc. Chúng tôi bắt đầu nói chuyện với nhau và yêu nhau từ đó.
Yêu nhau được 2 tháng, Quân thú nhận với tôi tất cả. Anh nói anh đã có gia đình nhưng cuộc sống gia đình của anh không hạnh phúc. Anh với vợ lấy nhau là do sự sắp xếp của 2 bên gia đình chứ không phải vì tình yêu. Vợ anh là một người phụ nữ kém sắc, thô vụng. Anh với vợ giờ chỉ sống với nhau trên danh nghĩa chứ không hề có tình cảm nên mỗi khi về nhà, anh cảm thấy rất lạc lõng, ngột ngạt. Nghe anh nói vậy, tôi càng thương yêu anh nhiều hơn.
Trong thời gian yêu nhau, anh đưa tôi đến nhiều nơi nghỉ dưỡng, du lịch tặng cho tôi nhiều món quà đắt giá. Anh nói rằng anh sẽ sớm ly dị vợ để cưới tôi. Vấn đề ở đây là anh đang tìm thời điểm thích hợp để mọi thủ tục diễn ra suôn sẻ. Tôi yêu và tin Quân vô điều kiện. Cho đến lúc tôi thấy chậm kinh và phát hiện mình đã có thai 8 tuần, tôi thúc giục Quân ly dị vợ. Giờ tôi đã có con rồi, tôi không muốn con tôi sinh ra mà không có bố.
Biết tin tôi có bầu, Quân cau mày và nói rằng tôi hãy sinh đứa con ra, anh ấy sẽ lo cho mẹ con tôi. Nhưng anh không thể ly hôn trong khoảng thời điểm này. Tôi sợ Quân không thể bỏ vợ nên quyết định tìm đến tận nhà để gặp vợ anh. Giờ tôi có con rồi, tôi muốn chiến đấu cho hạnh phúc của riêng mình.
Sau khi hỏi được địa chỉ nhà Quân, tôi đến nhà anh với chiếc bụng bầu đã lùm lùm. Quân sống trong một căn biệt thự sang trọng, rộng rãi. Nghe thấy tiếng chuông cửa, vợ anh ra mở cửa cho tôi. Ngay lập tức, chị ấy làm tôi bối rối: trông chị quá sang trọng và xinh đẹp.
“Tôi là vợ anh Quân, em tìm tôi có việc gì?”, chị hỏi.
Lúc đó, tôi nhận ra rằng vợ anh không hề xấu xí và thô vụng như anh nói. Anh ấy đã nói dối tôi!Tôi đứng sững hồi lâu rồi mới vào nhà. Tôi nói hết chuyện của tôi với Quân để vợ anh ấy nghe.
Chị ấy không nổi giận, điên cuồng đánh ghen, đuổi tôi ra khỏi nhà mà chỉ bình thản: “Chị với anh Quân cưới nhau đến nay cũng ngót nghét 20 năm rồi. Tính anh ấy thế nào chị quá hiểu. Vợ thêm, con đèo anh ấy không thiếu. Em cũng chẳng phải là người đầu tiên vác bụng đến nhà chị “bắt đền”. Giờ em hãy nghĩ lại xem, vì sao anh ấy vẫn không bỏ chị để cưới em? Đó là vì tình yêu của anh ấy với em chưa đủ lớn. Và cũng có thể anh ấy chỉ nói dối để có được em. Đàn ông thường thế mà. Em còn trẻ, nên tìm một người tốt để xây dựng gia đình. Đừng bỏ phí tuổi thanh xuân vì một gã đàn ông tồi như chồng chị.”
Lời nói của chị khiến tôi đau đớn, tuyệt vọng đến trào nước mắt. Tôi đã yêu, đã tin anh nhưng đã quá sai lầm. Tôi gọi điện cho Quân thì anh vẫn nói tôi hãy sinh đứa bé ra, anh sẽ lo cho 2 mẹ con tôi. Nhưng tôi không thể sống với thân phận thế này cả đời. Chỉ còn vài tháng nữa là con tôi sẽ chào đời, tôi phải làm sao bây giờ? Tôi đau đớn và tuyệt vọng quá!