Những ngày qua, nhiều gia đình bị mất liên lạc với người thân đang trên đường sang Anh đứng ngồi không yên vì nghi ngờ người thân là những nạn nhân trong số 39 người tử vong trên xe container ở Anh.
Theo tìm hiểu của PV, tại Hà Tĩnh và Nghệ An, số lượng người đi xuất khẩu lao động ở nước ngoài rất lớn. Trong số đó, cũng có khá nhiều người đi nước Anh, bởi theo họ đi Anh tiền lương cao.
Ngày 28/10, theo thông tin từ chính quyền tỉnh Hà Tĩnh, đến nay tại địa phương này đã có 10 trường hợp trình báo có con em mất tích trên đường qua nước Anh. Tuy nhiên cơ quan chức năng vẫn chưa có kết quả về thông tin có người Việt Nam tử vong trong chiếc xe container chứ 39 thi thể hay không.
Dù biết con đường đi sang nước ngoài bất hợp pháp rủi ro nhiều hơn may mắn, nhưng nhiều năm qua, nhiều người dân ở vẫn bất chấp, vay mượn tiền để nuôi giấc mộng ở nơi miền đất hứa.
Anh Nguyễn Xuân H. (xã Cương Gián, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) từng vượt biên trái phép sang Anh vẫn không thể quên hành trình đầy nguy hiểm. Anh H. bảo do kinh tế gia đình không mấy dư giả, thông qua những mối quan hệ bạn bè, năm 2015 anh vào TP. Hồ Chí Minh gặp người môi giới để làm thủ tục sang Anh theo con đường lao động chui.
Đến giữa năm 2015, anh H. bắt đầu xuất phát từ Hà Nội sang Nga. Sau đó, từ Nga anh H. tiếp tục di chuyển bằng ô tô qua Pháp. Để di chuyển được từ Pháp sang Anh thì có 2 con đường, một là chui vào các container; hai là đi theo dạng “Vip”, tức là ngồi sau cabin ô tô rồi vượt qua eo biển Manche bằng phà để sang Anh qua cảng Calais.
Ở cầu cảng, cơ quan chức năng kiểm tra chặt chẽ, không những thế còn có cả chó nghiệp vụ ở khu vực này. Đáng nói, qua đây có máy máy quét thân nhiệt nên tất cả mọi người khi vào container đều phải vứt bỏ giấy tờ tùy thân, chỉ đưa chiếc điện thoại “cục gạch” tháo sim ra để tránh bị phát hiện.
“Lúc đầu tôi đi theo dạng chui ngồi trong thùng container để di chuyển từ Pháp sang Anh nhưng liên tiếp bị cảnh sát phát hiện, bắt giữ. Sau đó, tôi chi thêm hơn 300 triệu đồng để đi đường Víp từ Pháp sang Anh bằng cách ngồi sau cabin ô tô", anh H. kể.
Theo anh H., ngày đó đường dây môi giới chỉ sắp xếp đưa lao động đến Anh, còn công việc là do lao động tự liên hệ kết nối. Sang đó, mọi người sẽ làm đủ nghề để sinh sống, cuộc sống chui lủi, trốn tránh cảnh sát và các nhóm cướp.
Gia đình chờ mong tin tức người thân bị mất tích khi sang Anh
Nhiều người muốn có thu nhập cao họ tìm đến nơi trồng cần sa. Mỗi người thu nhập nhiều hay ít đều phụ thuộc vào số cây trồng. "Tôi ở Anh được 3 năm thì về nước. Cuộc sống ở bên đó khổ cực, phải đánh đổi nhiều thứ, thậm chí cả tính mạng nên tôi đã từ bỏ ý định trở lại nơi này làm việc", anh H. nói.
Còn anh P. (ở xã Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh), sau 13 năm tha phương ở anh đã trở về nước an toàn. Anh P. bảo, đến giờ ai cho anh tiền để quay lại Anh cũng không dám. Bởi theo anh P. hành trình đó quá khổ và anh sợ sẽ không có cơ hội sống sót.
Nói rồi anh kể, đầu năm 2003, anh P. vay mượn một số tiền khá lớn để sang Anh làm việc. Lúc đầu, anh P. qua Nga bằng hộ chiếu du lịch rồi tiếp tục vượt viên qua Đức và nhiều nước khác nữa mới đến Anh.
Quá trình này, theo anh P. đều có người môi giới dẫn đường, đưa đi nhưng luôn phải chịu cảnh sống chui lủi, trốn tránh lực lượng chức năng. Mọi sinh hoạt của anh P. và những người như anh đều giới hạn trong một nhà kho, cách ly hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Hộ chiếu, giấy tờ tùy thân đều bị thu giữ và tiêu hủy.
Sau khi ổn định, các lao động sẽ được đưa đi bằng nhiều hướng đi khác nhau. Nhưng không ai có quyền lựa chọn. Họ dẫn đi đâu phải đi đó, tất cả đều phải đi bộ vào ban đêm. Lúc này, anh và mọi người không biết mình đang ở đâu, đi tới đâu. Lúc đi luôn có 1 người đi ngựa phía trước dẫn đường, 1 người đi ngựa phía sau chốt đoàn.
Theo anh P, để sang được Anh, anh cùng 1 người nữa từ Đức sang Pháp rồi mới qua Anh. Có 2 cách để qua đó, 1 là đi cỏ thì chi phí thấp nhưng rủi ro nhiều, mình tự nhảy lên các xe tải phủ bạt rồi chui vào trong trốn. Cách này hoặc bị bắt ngay, hoặc đi lạc sang nước khác.
"Nhiều rủi do nên tôi chọn cách đi Vip, tôi được người dẫn đường đưa lên xe container chở hàng điện tử để sang Anh. Sau đó, do tài xế chạy nhanh, tôi không nhảy xuống được, đến trạm dừng thì anh bị cảnh sát bắt giữ. Nghĩ lại đến giờ tôi vẫn thấy sợ, chắc chẳng bao giờ tôi dám đi nước ngoài nữa", anh P. nói.