Dù còn tuổi ăn tuổi chơi, Wu Bangju sống tại tỉnh Qúy Châu, đã mang trên mình trách nhiệm chăm sóc ông bà và hai em nhỏ sau khi bố mẹ cô bé chuyển lên thành phố để làm việc. Mỗi năm, Bangju chỉ được gặp bố mẹ một lần trong dịp Tết.
Theo qq, mỗi ngày sau khi đi học về, Bangju lại lao vào với vô số công việc không tên chẳng khác gì người lớn. Cô bé phải giặt quần áo, nấu nước, nấu cơm cho cả gia đình 5 người.
Những tưởng bố mẹ đi làm xa, thu nhập khá hơn, Bangju sẽ có đồ áo đẹp để mặc, nhưng không đôi giày cô bé đang đi đến nay đã được 8 năm trời. Đôi giày này Bangju được bà ngoại mua cho từ hồi 5 tuổi.
Khi đó, bà ngoại đã cố tình mua rộng hơn một chút để Bangju có thể đi lâu hơn. Lúc mới đi, đôi giày rộng khiến cô bé bị rơi liên tục, nhưng sau 8 năm, đôi giày đó dường như đã quá bé so với Bangju. Mặc dù đôi giày xanh đó đã sần sùi nhưng nó chính là tài sản vô giá của Bangju.
Chia sẻ về cuộc sống hiện tại, Bangju nói: “Bởi vì ông bà của cháu đã già và em trai, em gái còn rất nhỏ nên cháu cần phải có trách nhiệm chăm sóc họ. Cháu nghĩ cháu làm không đủ. Cháu ước mình có thể lớn nhanh hơn một chút để có thể đỡ đần công việc nhà cho ông bà”.
Một góc nhà của Bangju.
Mặc dù là “trụ cột” của gia đình, phải gánh trên vai bao gánh nặng nhưng cô bé Bangju vẫn là con ngoan, trò giỏi. Với thành tích học tập xuất sắc, cô bé luôn đứng trong top đầu của trường.