Anh còn nhớ không? Ngày anh rời xa em là một ngày đầu đông, em đã rất tức giận bởi vì anh ích kỉ, anh chỉ nghĩ cho riêng mình. Anh thừa biết em sợ lạnh, em ghét mùa đông, thế mà anh lại chọn đúng lúc này...
Tiếp tục chờ đợi, tiếp tục yêu thương, tôi dành hết những gì mình đang có cùng với sự hi sinh để yêu anh, yêu đến đên dại, nhưng dường như anh lại không nhận ra điều đó...
Tôi phát hiện anh ta “qua lại” với nhiều người. Tôi một lần nữa tha thứ. Tôi không đành lòng vứt bỏ. Dù vậy, những điều này không là gì so với bí mật đáng kinh tởm tôi vừa tìm hiểu được.