Sau khi kết hôn quả nhiên Vương đối xử với tôi rất tốt, anh chủ động gánh vác toàn bộ việc nhà, mọi chuyện anh đều nghe tôi và chiều tôi hết lòng. Nhưng cùng với thời gian, cuộc hôn nhân của chúng tôi cũng phai nhạt dần, Vương vẫn đối xử tốt với tôi nhưng sự ràng buộc về kinh tế khiến tôi bắt đầu thấy không thoải mái.
Năm 2016, tôi chuyển công ty và xin vào một công ty quảng cáo. Giám đốc công ty là nam, khoảng trên dưới 40 tuổi, trong mắt tôi, anh ấy là người đĩnh đạc, tinh tế, là một trong những tuýp đàn ông rất thành đạt. Anh ấy đã thích tôi ngay khi tôi mới tới làm, thỉnh thoảng anh còn tặng quà. Sau nhiều lần từ chối việc hẹn hò cũng như nhận quà thì cuối cùng tôi đã không kiềm chế được mình khi vượt quá giới hạn… Hồi mới đầu tôi còn cảm thấy áy náy, tôi biết Vương rất yêu tôi, tôi cũng yêu anh.
Nhưng “chuyện đó” của Vương thì không ổn. Còn sếp thì biết nhu cầu này của tôi, lần nào anh cũng mang lại cho tôi sự khoái cảm. Nhưng sau đó tôi mới biết anh đã dùng thuốc kích dục nên mới “lợi hại” như vậy. Tôi cũng mua thuốc đó cho Vương nhưng lại bị anh mắng là không biết xấu hổ. Tôi tức lắm. Từ đó tôi không làm chuyện đó với Vương nữa mà suốt ngày đeo bám anh giám đốc.
Có lẽ tôi phải sống hết cuộc đời tù túng tủi nhục này sao - Ảnh minh họa
Cho đến một hôm tôi và giám đốc bị vợ anh nhốt trong phòng khách sạn… Vương ngượng chín mặt khi đón tôi từ tay vợ giám đốc. Về nhà, anh tức giận lao vào lắc vai tôi, chất vấn tôi: “Tại sao em lại đối xử với anh như vậy?
Chẳng nhẽ vì anh ta có mấy đồng tiền thối đó sao?”. Tôi cũng khóc: “Em xin lỗi, chuyện đến nước này, em không dám mong anh sẽ tha thứ, chúng ta hãy ly hôn đi”. Vương kiên quyết không ly hôn. Anh bảo anh vẫn còn yêu tôi, hơn nữa trên đời này ai chẳng có lúc phạm sai lầm, biết lỗi mà sửa là được rồi.
Thế nhưng từ đó trở đi, trước mặt người ngoài, Vương rõ ràng quan tâm hơn tới tôi nhưng khi về nhà vừa đóng cửa là anh dường như biến thành một người khác, đối xử với tôi rất lạnh nhạt, luôn tìm cách chê bai, rè bỉu tôi.
Rồi tôi có bầu, Vương hứa sẽ quan tâm, yêu thương tôi. Sau khi đứa trẻ ra đời, Vương yêu cầu tôi ở nhà quán xuyến nhà cửa, con cái. Chúng tôi giống như một cặp vợ chồng rất “lịch sự”, không cãi nhau, không đánh nhau, cũng không thân mật, nhìn thấy nhau trong nhà cũng gật đầu chào nhau, không khí lạnh nhạt này tôi nghĩ là do anh cố ý tạo ra, tôi hoàn toàn bất lực.
Hôm đi họp lớp tôi không báo cho Vương biết, sau đó tôi được mấy người bạn chở ô tô về. Không ngờ Vương đợi ngay ở dưới tầng, vừa nhìn thấy tôi anh liền xông ra chửi: “Cô còn muốn ra ngoài đĩ thõa nữa hả? Còn chưa thỏa mãn hay sao hả”, nói rồi anh xông vào đánh tôi tới tấp.
Trước ánh mắt ngỡ ngàng của bạn bè, tôi nước mắt, nước mũi nhảy lên taxi, trên xe tôi nhắn tin cho Vương: “Chúng ta ly hôn đi, tôi không cần gì hết, con cái, nhà cửa đều là của anh”. Nhưng sau 1 tháng, anh đã thuyết phục thành công khi đón tôi ở nhà ngoại, một lần nữa tôi tha thứ cho Vương.
Và cho đến giờ tôi vẫn không thể giải thoát được cho mình chỉ vì mỗi lần tôi muốn ly hôn thì anh lại đem con ra giằng buộc tôi, lại hạ mình đến van xin bố mẹ tôi. Có lẽ tôi phải sống hết cuộc đời tù túng tủi nhục này sao. Hãy cho tôi một lời khuyên!
*Tiêu đề đã được đặt lại!
Xem thêm clip: Ngoại tình với 2 bạn của chồng - người trong cuộc lên tiếng