Theo Tuổi Trẻ, Đinh Thị Bích - cái tên đó khiến giới truyền thông chúng tôi một phen "chạy loạn" để hỏi thăm vì... hoàn toàn xa lạ. Thật sự, Bích dù đã 22 tuổi nhưng vẫn gần như là một VĐV vô danh trong tuyển điền kinh hùng mạnh của Việt Nam Đây mới là kỳ SEA Games đầu tiên của cô.
Quê ở Nam Định, Bích được chọn lên tuyển trẻ quốc gia từ năm 14 tuổi. Tuy nhiên đến năm 19 tuổi, cô bị trả về địa phương vì sa sút phong độ. Nhưng Bích sa sút phong độ không phải bởi cô lười tập hay chấn thương, mà bởi một căn bệnh viêm hạch mạc treo.
Việc bệnh tình của Bích trở nặng khiến cô thường xuyên bị đau dạ dày. "Đã từng có khoảng thời gian tôi muốn bỏ điền kinh. Những cơn đau và sự hụt hẫng khi phải rời đội tuyển khiến tôi rất chán nản. Nhưng rồi ở Nam Định, tôi gặp được HLV Nguyễn Thị Thanh Xuân.
Cô Xuân xuất thân từ một gia đình thể thao nhà nòi nên rất am hiểu các vấn đề của tôi và cô cũng rất tâm lý. Chính cô Xuân đã vực dậy và đưa tôi trở lại với đội tuyển quốc gia".
Sau 2 năm, Bích trở lại đội tuyển quốc gia nhưng vẫn chưa được đánh giá cao. Ở giải vô địch quốc gia, cô cũng chỉ về thứ hai, sau Khuất Phương Anh. Và đến tận đêm thi đấu SEA Games 30, trong hơn phân nửa quãng đường đầu tiên, Bích cũng chỉ nằm trong nhóm giữa.
Tuy nhiên cú bứt phá ngoạn mục ở 200m cuối đã giúp Bích giành HCV đầy thuyết phục. Dưới ánh đèn trên sân, tương lai điền kinh của cô gái 22 tuổi lúc này mới thật sự mở ra.
Trả lời báo Kinh Tế Đô Thị trước thêm SEA Games, Đinh Thị Bích từng tâm sự cảm thấy mình rất may mắn và vui mừng khi có tên trong danh sách tham dự SEA Games lần này, mọi thứ đến quá nhanh. Ban đầu mục tiêu của cô là sẽ có suất tham dự SEA Games 31 tại Việt Nam và không nghĩ mình sẽ lại có tên trong danh sách tham dự từ SEA Games 30.
Khi được hỏi: "Bích có cảm thấy áp lực gì không khi được dự SEA Games?". Bích cho biết: "Với tôi không có áp lực, mà rất thoải mái khi tập luyện và sẵn sàng thi đấu. Việc lần đầu tiên được tham dự SEA Games 30 chính là niềm tự hào của cả gia đình cũng như cá nhân. Đây là động lực để tôi cố gắng ở tất cả các kỳ SEA Games, hơn thế là các giải đấu khác nữa. Trước tiên tôi cứ đến với SEA Games, tôi sẽ phấn đấu thêm nữa bởi với năng lực thì tôi nghĩ mình còn có thể phát triển hơn nữa".
Bích tâm sự về kỉ niệm đáng nhớ nhất trong nghiệp thể thao là trước thềm Đại hội thể thao 2018, côcó chấn thương nặng và phải nghỉ mất 2 tháng, sau khi mất thời gian nghỉ điều trị cô đã cố gắng đã tập luyện trở lại, dù chân vẫn còn đau do chưa lành lặn trở lại nhưng vẫn vào thi đấu trận chung kết và đánh mất tấm HCV 4x800m tiếp sức.
"Chấn thương này sẽ theo tôi suốt sự nghiệp, đến giờ vẫn còn đau nhưng vẫn cố tập luyện để chuẩn bị cho SEA Games. Nhiềungười cũng nghi ngại việc tái phát chấn thương lại khiến tôi ôm hận, nhưng tôi nghĩ khi lên đội tuyển tập trung có cơ sở tập luyện, bác sĩ, y tế tốt mọi thứ sẽ bình phục trở lại và may mắn sẽ đến. Thời điểm này tôi đã sẵn sàng cho SEA Games.
Phải chia sẻ thực sự, tại Đại hội thể thao 2018 tôi không thể quên khi để tuột mất tấm HCV. Lúc đó cảm giác rất tuyệt vọng, tôi đã nghĩ mình không thể tiếp tục theo đuổi thêm được nữa và muốn chia tay. Nhưng khi thi đấu về thầy cô, người nhà khuyên thi đấu xong rồi thì bỏ qua. Tôi thua do thiếu may mắn, mọi người động viên tôi tập lại, tôi cũng không nghĩ mình lại cải thiện như vậy.
Tôi nghĩ mình chỉ tập chơi, nhưng trước thềm giải vô địch quốc gia, thi đấu giải mở rộng, tôi đạt được cả 5 thành tích, với 4 HCV, 1 HCĐ, vào thi đấu dự SEA Games thì tôi đã đạt được thành tích tham dự. Trong 1 năm trở lại, tôi đã có thể đứng vững trên đôi chân của mình để bước tiếp", Bích tâm sự.