Thứ sáu, 22/11/2024 | 12:08
RSS

Tâm sự dằn vặt của cô gái 'trót trao cả đời' cho một kẻ bội bạc

Thứ năm, 06/09/2018, 14:41 (GMT+7)

Tôi đang thật sự hỗn loạn, thật sự thấy mình hư hỏng và nhơ nhuốc. Anh muốn tôi bên anh những ngày gian khó, vất vả, giờ anh không còn muốn tôi bên anh?

Tâm sự dằn vặt của cô gái trót trao cả đời cho một kẻ bội bạc2Tâm sự dằn vặt của cô gái 'trót trao cả đời' cho một kẻ bội bạc. Ảnh minh họa

Tôi và anh quen nhau ở quê, anh không cao to, đẹp trai nhưng nổi tiếng ngoan hiền và chăm chỉ. Anh đỗ Bách khoa và tự lập khi còn là sinh viên năm 2. Tôi là đứa con gái bình thường thôi, học trường bình thường nhưng hành trình 12 năm cũng chưa từng nhơ nhuốc.

Tôi yêu anh khi anh năm 4, tôi năm nhất. Vì gần nhà, bố mẹ cũng quý nhau nên chúng tôi được cả 2 bên gia đình ủng hộ. Yêu nhau, 2 đứa vẽ ra một tương lai tươi đẹp lắm, tôi ra trường, anh đi Nhật về, rồi mình cưới.

Anh sẽ cầu hôn tôi, trước ngày anh lên máy bay, khóa chân tôi ở đó để không ai ve vãn tôi được nữa. Đợi anh ổn định rồi anh đón tôi sang. 2 đứa nghĩ xong cả tên cho con, rồi sinh con trai, con gái.

Kỉ niệm 1 năm, 2 đứa lần đầu tiên đi du lịch xa, lần đầu tiên ngủ chung giường, anh hỏi tôi có muốn làm vợ anh không, mình cưới luôn nhé. Tôi vui lắm nhưng vẫn làm bộ ai thèm cưới anh. Hai đêm ngủ cùng nhau anh chỉ ôm và hôn tôi, không đòi hỏi đi quá giới hạn. Tôi tin mình tìm được người đàn ông tốt.

1 năm 2 tháng, lần thứ 2 đi chơi ở tam đảo, là lần thứ 2 tôi ôm anh ngủ, êm đềm, anh bảo cho anh nhé, tôi kiên quyết lắc đầu,"đợi ngày tân hôn anh nhé". Anh cười bảo dù gì tôi cũng là của anh rồi. Tôi bắt anh viết giấy cam kết "Đời này sẽ chỉ lấy tôi làm vợ, vì tôi sẽ không lên giường nằm với bất cứ thằng đàn ông nào khác". Một và chỉ một, bắt anh cam kết dành tất cả cho đêm tân hôn của 2 đứa.

1 năm 6 tháng, kỉ niệm 500 ngày 2 đứa bên nhau, chúng tôi đi chơi xa, cũng mừng anh chính thức trở thành người đi làm. Anh bảo bây giờ anh đã lo được cho 2 đứa, nếu tôi đồng ý thì cưới luôn, anh nuôi, xong anh mới đi. Tôi hạnh phúc ôm anh cứ nghĩ tình đầu của tôi sẽ thật viên mãn. Tôi tin anh, trao cho anh thứ đẹp nhất đời con gái.

1 năm 8 tháng, suốt 2 tháng trời anh lấy lý do bận công việc, anh cố gắng cho các mối quan hệ mới để lo cho tương lai 2 đứa. Tin nhắn ít dần, các cuộc gặp thưa dần. Anh cáu gắt với tôi cả tuần, cả tháng, rồi thi thoảng làm hòa rủ tôi sang phòng anh ngủ. Thời gian đó thực sự tôi nghĩ mình không khác gì con búp bê người lớn cả anh ạ.

Tâm sự dằn vặt của cô gái trót trao cả đời cho một kẻ bội bạcẢnh minh họa

Lần nào xong anh cũng ôm tôi âu yếm lắm "Em thấy chưa, như này em sẽ càng yêu anh hơn, đừng quan trọng quá việc đó. Anh sẽ cưới em mà”. Tính tôi như vậy, hay dỗi hờn nên anh như vậy để giữ chặt tôi đấy. “Giờ thì em không đi đâu được nữa nhé." Xong anh chở tôi về, rồi như thứ tình 1 đêm xong là hết. Anh lại coi tôi như không khí loãng của cuộc sống.

1 năm 9 tháng, tôi phát hiện anh cặp bồ với đồng nghiệp nữ trên công ty, anh rủ người ta đi uống bia đêm, anh gạ tình, anh nói anh chia tay người yêu rồi, anh nói anh đau khổ, cần người ta vỗ về... Còn sau những tin nhắn, buổi chầu bia tôi không biết gì nữa. Tôi nói anh, anh bảo tôi ghen tuông vớ vẩn, anh chỉ muốn thân thiết hơn với các chị các tôi trong team để cùng giúp đỡ nhau.

1 năm 10 tháng, sau 1 tháng cãi nhau, tôi nói chia tay, anh không đồng ý. Anh bảo cái tính tôi nhất nhất với 1 người đàn ông thì không lấy anh còn lấy ai nữa. Tôi yêu anh, nghĩ anh cũng yêu tôi. Tôi lại ngủ với anh.

1 năm 12 tháng, anh đổi pass Facebook, thay ảnh đại diện, xóa ảnh tôi, đổi toàn bộ nền, pass laptop và điện thoại. Anh nói rằng Facebook của anh bàn chuyện công việc nên phải để avtar anh để sếp biết. Tôi giận, anh im lặng.

2 năm, 1 tháng, tròn 1 tháng anh không nói gì với tôi. Không giải thích, không níu kéo. Facebook anh tràn ngập ảnh đi chơi với “bạn”. Khoác vai, nắm tay vui vẻ quá. Tôi nhắn tin anh không trả lời nữa, gọi điện anh bắt máy cáu kỉnh. Tôi nói chia tay. Anh im lặng. Tôi từng nói với anh, cả ngàn lần tôi nói chia tay mà anh không đồng ý đều không có ý nghĩa, nhưng chỉ cần 1 lần anh im lặng thì mọi thứ sẽ hết.

2 năm, 1 tháng, tôi phát hiện mình có thai. Tôi sợ, sợ người đời, sợ lắm. Anh biết mà. 1 mình tôi, sẽ không vượt qua được mất. Tôi nhắn tin muốn gặp anh nói chuyện, nhưng anh không trả lời. Anh bận vui bên người mới, vui với cái đỉnh cao anh đạt được. Giờ tôi phải làm sao hả anh?

Lời cầu hôn anh còn chưa nói, còn cái quan niệm cổ hủ của đứa con gái nhà quê như tôi nữa....anh? Tôi đang thật sự hỗn loạn, thật sự thấy mình hư hỏng và nhơ nhuốc. Anh muốn tôi bên anh những ngày gian khó, vất vả, giờ anh không còn muốn tôi bên anh?

*Câu chuyện được chia sẻ trên NEU Confessions

T.H (T/h)
Theo Đời sống Plus/GĐVN