Sáng nay, 22/6 hơn 71.000 thí sinh tại TP.HCM đã bắt đầu buổi thi đầu tiên của kì thi THPT Quốc Gia 2017. Trước kì thi quan trọng nhất của 12 năm đèn sách cộng thêm những thay đổi mới về quy chế thi nên cả phụ huynh lẫn sĩ tử đều không tránh khỏi tâm lí lo lắng, hồi hộp.
Trong ngày thi đầu tiên tại điểm thi THPT Gia Định (quận Bình Thạnh), câu chuyện về cậu học sinh được một người phụ nữ xa lạ chở về nhà lấy giấy báo dự thi sát sao giờ bắt đầu làm bài đã trở thành hình ảnh đẹp được mọi người truyền nhau.
Cụ thể, vào 7h18ph sáng nay, khi cánh cổng của điểm thi đã đóng lại và chỉ còn hơn 15ph nữa sẽ bắt đầu tính giờ làm bài, thì lúc này một người phụ nữ hối hả chở theo cậu nam sinh phía sau, lớn tiếng căn dặn: “Con chạy vô lẹ đi, tới giờ thi rồi”.
Qua tìm hiểu, chúng tôi được biết, người phụ nữ trong câu chuyện trên là cô Như Ý đã ngấp nghé tuổi 50, buôn bán xôi tại chợ Thị Nghè (quận Bình Thạnh). Kể lại câu chuyện tình cờ này, cô cho hay: “Sáng nay con trai út đi thi nên tôi nghỉ hẳn việc buôn bán để chở con và động viên tinh thần. Từ 6h30, hai mẹ con đã có mặt tại trường Gia Định (điểm thi). Lúc con bước vào trường rồi, tôi cũng bồn chồn không yên nên quyết định đứng đợi cho đến khi bắt đầu giờ làm bài thì mới về nhà lo cơm nước.
Cùng lúc này, thấy đằng xa có thằng bé học sinh đang loay hoay lục tung đồ đạc sách vở tìm kiếm gì đó. Hỏi thăm mới biết, thì ra nó để quên giấy báo dự thi, mà không có miếng giấy đó thì làm sao vào được phòng thi. Nhìn nó rung rẩy, bối rối tay lục tìm chìa khóa để tự chạy xe về thương quá, tôi mới bảo, thôi lên xe đi, tôi chở cho về nhà”.
Được biết nhà của cậu bạn này ở tận quận Thủ Đức, cách điểm thi hơn 10km, mà theo cách cô diễn tả là “nằm cuối bản đồ”.
Lên xe rồi, cậu nam sinh mới lí nhí vào tai cô Ý:
- Cô ơi, nhà con ở tận Thủ Đức, xa lắm nghen cô.
- Giờ ở đâu cô cũng chở cho về - cô nhiệt tình đáp.
Sau một hồi nói chuyện thì mới hay, vì gia đình bận việc nên em phải một mình chạy xe đến điểm thi. Nhà xa, cộng thêm tâm lí hồi hộp nên từ 5h sáng, em đã bắt đầu chạy xe đến trường. “Nó bảo với tôi bình thường đi là nửa tiếng, về nửa tiếng. Mà giờ gấp rút quá nên cả đi lẫn về tôi chở nó đi chỉ hơn nửa tiếng dù là vào giờ cao điểm. Khúc nào đường đông thì tôi leo lề, khúc nào vắng xe thì chạy ở lòng đường, vậy mà hối hả quá có nhớ đội mũ bảo hiểm gì đâu mà cũng chẳng có thời gian để nghĩ đến điều đó nữa. Giờ nhớ lại thấy mình cũng liều thật, cả đi lẫn về cũng hơn 20 cây số chứ ít gì.
Nghĩ cũng tội thằng bé, nó sợ quá cầm ổ bánh mì trên tay mà có cắn miếng nào đâu. Tới bận về, tôi mới giục nó, “con ăn đi để kẻo về phòng thi thì đói, còn chuyện chạy xe thì cứ để cô lo. Vậy là nó mới dám ăn.” - cô Ý tâm sự.
Nhờ “tay lái lụa” của cô mà 7h18ph, em đã kịp đến trường để bắt đầu môn thi đầu tiên của kì thi quan trọng nhất của 12 năm đèn sách. “Mẹ thằng bé có bảo sẽ gửi tôi tiền để cám ơn, mà tôi bảo không nhận vì mình cũng là phụ huynh có con đi thi nên hiểu tâm lí. Mà kể ra cũng ngại, sáng chỉ lo chạy như tên bắn có kịp hỏi tên thằng nhỏ là gì đâu”.