Thứ sáu, 22/11/2024 | 07:36
RSS

Người đàn ông hơn chục năm ôm thi hài vợ lại gây sốc về kế hoạch hậu sự hãi hùng

Thứ tư, 31/01/2018, 11:53 (GMT+7)

Chuyện ông Lê Vân ở thị trấn Hà Lam (Thăng Bình, Quảng Nam) hơn chục năm ôm xác vợ nhiều người đã biết. Tuy nhiên, lần gặp lại này, ông đã hé lộ một kế hoạch cho tương lai khiến bất cứ ai cũng phải bàng hoàng.

Người đàn ông hơn chục năm ôm thi hài vợ,  ôm thi hài vợ
Hơn chục năm ông Lê Vân ôm thi hài vợ trên giường ngủ

Ngôi nhà ít người lai vãng

Nhà ông Vân ở ngay cạnh quốc lộ 1A, đã vài lần ghé thăm, nhưng lần nào đứng trước ngôi nhà cũ kỹ và vắng hoe ấy, tôi vẫn thấy rờn rợn.

Ông Lê Vân nhanh nhẹn, hoạt bát và niềm nở với bất cứ ai tới thăm. Ông bảo, nhà chẳng mấy khi có khách nên nhiều lúc ông cũng thèm được sẻ chia, trò chuyện.

“Tôi giờ đang ở với thằng út nhưng nó lớn rồi, mải chơi, cứ đi miết à. Một mình với… bà ấy ở nhà nhiều khi cũng thấy buồn lắm!”, ông Vân mở đầu câu chuyện. 

Ông Vân bảo, ông lấy vợ, bà Phạm Thị Sang (SN 1957), ban đầu không phải là tình yêu. Nhà bà Sang cách nhà ông có mấy trăm mét. Sau khi ông đi quân dịch về, năm 1975, được mọi người mai mối thì hai người thành chồng thành vợ.

Cuộc sống lam lũ, tựa vai sát cánh nên tình cảm cứ thế mà mặn nồng, bền chặt. Cưới nhau, đẻ liền mạch 7 người con nên cuộc sống của vợ chồng vô cùng vất vả, thiếu thốn đủ bề.

Nhà ông Vân có nghề làm hương gia truyền, tuy nhiên, khó bám nghề mà sống. Để có tiền nuôi con, ông thường ngược lên Tây Nguyên để làm thuê. Khi thì cặm cụi bán sức mình ở các rẫy cà phê, khi đổ mồ hôi tại công trường làm đá xẻ.

“Vợ tôi ở nhà một tay vun vén mọi thứ đấy. Bà ấy lành lắm, ở đây ai cũng quý bà ấy hết. Chính vì bà ấy chịu nhiều thiệt thòi nên tôi càng thương bà ấy hơn”, ông Vân tâm sự.

Người đàn ông hơn chục năm ôm thi hài vợ,  ôm thi hài vợ
Vẻ mặt hạnh phúc, mãn nguyên của ông Lê Vân khi nằm bên thi hài vợ.

Đầu tháng 3/2003, khi đang xẻ đá thuê ở Đắc Lắc thì ông Vân nhận được tin chết điếng. Tin nhà báo lên, vợ ông đã đột ngột qua đời. Nhận được tin lúc 4 giờ sáng, ông quáng quàng vơ vội bộ quần áo rồi tức tốc ra quốc lộ bắt xe về.

Về đến nhà thì đã gần trưa. Khi đó, nhà ông người ra người vào lố nhố. Mấy đứa con đã khóc rũ bên thi hài mẹ. Vứt ba lô, ông lách vào ôm xác vợ nức nở.

Bà Sang mất từ hai hôm trước, theo lẽ thường thì phải chôn cất ngay ngày hôm sau. Tuy nhiên, mọi người đã cố đợi ông về để thấy mặt vợ lần cuối. Bởi thế, khi ông vừa về được một lát thì mọi người bảo đã đến giờ đưa bà ra đồng.

“Khi ấy tôi muốn được ở với bà ấy thêm vài ngày nữa nhưng mọi người ở nhà cứ nằng nặc đòi chôn, uất ức lắm nhưng tôi không làm gì được”, ông Vân nhớ lại.

Vợ mất, trong nỗi thẫn thờ, ông Vân bỗng nghĩ có lẽ nào vợ mình bị người ta sát hại. Ông đi dò hỏi khắp nơi, thậm chí, ông còn làm đơn gửi công an thị trấn để điều tra về cái chết của vợ mình.

Bí mật giấu kín trong hình nhân vô tri

Thương, đau xót trước cái chết bất ngờ của vợ, ông Vân như người mất hồn. Ông chả thiết làm ăn gì mà cứ ra nghĩa địa nằm phủ phục trên mộ vợ bất kể ngày đêm. 

Chừng 2 năm sau, trong một đêm vật vờ bên mộ vợ, chẳng biết quỷ khiến ma xui thế nào mà ông bỗng lóe lên một ý nghĩ hãi hùng. Ông muốn đưa thi thể của vợ mình về nhà để vợ chồng sớm tối có nhau. 

Người đàn ông hơn chục năm ôm thi hài vợ,  ôm thi hài vợ
Ông Lê Vân thay áo cho "vợ" mỗi ngày

Để thực hiện ý định điên rồ ấy, ông đã lặng lẽ đi mua xi-măng, thạch cao rồi ầm thầm đắp vuốt thành một hình nhân có vóc dáng giống như người vợ quá cố của mình.

“Khi bọn trẻ không ở nhà thì tôi làm, chúng nó về thì tôi đẩy tất vào gầm giường”, ông Vân kể.

Sau chừng hơn 1 tháng “thi công”, pho tượng mang dáng dấp vợ ông cũng đã hoàn thành. Để được thấy lại “hình bóng người xưa”, ông mua thêm quần áo, tô điểm thêm son phấn cho hình nhân vô tri ấy. 

Ông làm hình nhân rỗng ruột với mục đích là nhét thi hài của vợ vào trong.

Một đêm tối trời, theo dự liệu, ông ra nghĩa địa quật mộ vợ mình lên. Hùng hục đào bới suốt đêm và khi trời gần sáng thì ông đã đưa được cả quan tài của vợ lên mặt đất. 

“Chắc vợ tôi cũng ủng hộ việc làm của tôi chứ không thì một mình làm sao tôi đưa bà ấy lên được”, ông Vân hồ hởi nói về việc làm kỳ quặc của mình.

Đưa thi hài vợ lên thì trời cũng vừa sáng, sợ mọi người phát hiện, ông Vân lại phủ đất lên áo quan để che mắt mọi người.

Ngay hôm đó, chờ khi trời tối, ông bật lắp quan tài đón vợ mình ra. Bởi mới chôn được 2 năm nên thi thể của vợ ông vẫn chưa phân hủy hết. Sau khi cạo rửa sạch sẽ, ngay đêm đó, ông mang phần xương của vợ mình về.

Về đến nhà, các con ông vẫn đang say giấc. Giấu thi hài vợ vào chỗ bí mật, ông lên gường ngủ. Sáng hôm sau, khi các con đi làm vắng thì ông lôi hình nhân mà ông đã dày công tạo hình kia ra và xếp xương vợ mình vào trong đó. 

Khi mọi việc đã xong, chỉnh trang nhan sắc cho “vợ” một lần nữa rồi ông đặt hình nhân ấy lên chiếc giường mà ông và cậu con út vẫn nằm.

Tối ấy, khi các con ông về nhà, chúng đã được một phen hoảng hốt. “Đứa lớn đứa bé đều thất kinh khi thấy trên giường của tôi có hình nhân trắng toát”, ông Vân kể.

Người đàn ông hơn chục năm ôm thi hài vợ,  ôm thi hài vợ
Cứ khi rảnh ông Lê Vân lại ngồi trò chuyện cùng người vợ vắn số.

Nghe các con ông hò hét thất thanh, hàng xóm làng giềng cũng vội vàng ùa đến. Khi ấy, ông bảo, chỉ tại nhớ vợ quá nên đắp tượng vợ để ngắm cho khuây khỏa vậy thôi.

Thời gian trôi đi, các con ông cũng đã quen với sự xuất hiện của hình nhân trắng toát có khuôn mặt lòe loẹt son phấn ấy. 

Đứa con út vẫn ngủ với ông. Cu cậu nằm giữa ông và hình nhân. Đương nhiên, cu cậu không biết trong hình nhân ấy có thi hài của mẹ mình. Nhưng rồi, bí mật hãi hùng ấy cũng có ngày bại lộ. 

Một người hàng xóm của ông lên nghĩa địa đã phát hiện mộ vợ ông bị đào bới. Ngay lập tức các con ông vội vã chạy lên mộ mẹ mình. Khi ấy, tất thảy mọi người đã sững sờ khi thấy trong áo quan chỉ còn chiếc chăn mục nát.

Sự việc trên đã được báo với chính quyền. Sau một hồi tra hỏi thì ông thủng thẳng thừa nhận tất cả.

Theo sự chỉ dẫn của ông, mọi người vội mở hình nhân ông đặt trên giường ra để kiểm tra. Và, tất thảy đều choáng váng khi trong hình nhân ấy là nguyên bộ xương người trắng hếu.

Chính quyền, bà con lối xóm, những người thân thích đã dùng đủ cách để bắt ông đưa thi hài vợ mình đi an táng nhưng ông nhất quyết không nghe. Ông bảo, muốn chôn vợ ông thì cứ chôn ông trước.

Người đàn ông hơn chục năm ôm thi hài vợ,  ôm thi hài vợ
Có lúc cao hứng, ông Lê Vân còn dựng thi hài vợ lên để chụp ảnh

Lại làm nhiều người khiếp sợ về kế hoạch hậu sự hãi hùng

Từ ngày rước vợ từ chốn âm tào về, nhà ông Vân chẳng ai dám lai vãng. Đám trẻ con thì sợ mất mật, còn người lớn thì ngại chuyện ô nhiễm nọ kia. Cậu con út thì dù sợ những vẫn ngủ cùng... bố mẹ bởi nhà không còn giường nữa.

Nơi ông Vân ngủ là gian buồng ngay sau phòng khách. Căn buồng tối như hũ nút. Lần ghé thăm này, lấy hết can đảm, tôi quyết định theo ông Vân vào “căn buồng hạnh phúc” ấy.

Dù đã lên giây cót tinh thần nhưng khi điện bật lên, tôi đã không khỏi rùng mình. Thấy tôi có phần e ngại, ông Vân đã vội vã chèo lên giường làm những cử chỉ thân mật với hình nhân cốt để tôi bớt sợ.

Ông thay áo ngoài cho “vợ” rồi cứ ngồi đó, xoa chân bóp tay hệt như đang chăm người bệnh. “Đấy, anh thấy đấy, có làm sao đâu, có mùi vị gì đâu mà người ta cứ nói tôi hoài”, vừa ân cần kê lại gối cho “vợ”, ông Vân vừa giãi bày.

Ông Vân bảo, khi còn sống, tuy chẳng thề biển hẹn non nhưng trong thâm tâm, ông nguyện sống chết cùng với vợ mình. 

Người đàn ông hơn chục năm ôm thi hài vợ,  ôm thi hài vợ
Ông Lê Vân bảo ông không thể nào quên được những ký ức về người vợ đã mất hơn chục năm của mình.

Lần gặp gỡ này, ông Vân đã hé lộ một kế hoạch kỳ quái mà bất cứ ai nghe cũng thấy hãi hùng. Ông bảo, sau này, khi chết đi, ông cũng sẽ mãi mãi nằm cùng vợ trên chiếc giường của mình.

“Các con ông không đồng ý thì sao?”, tôi hỏi. “Các con tôi phải đồng ý thôi”, ông Vân trả lời với vẻ mặt đầy bí ẩn.

Nói về kế hoạch “thiên táng” cùng vợ ngay tại nhà mình, ông Vân bảo, ngay sau khi đưa thi hài vợ về nhà thì ông cũng đã lên kế hoạch cho phần hậu sự của mình. 

“Tôi biết chắc chắn khi nào thì tôi chết và trước khi chết thì phải chuẩn bị những gì”, ông Vân úp mở.

Trò chuyện, ông Vân cho biết, tới đây ông sẽ đắp thêm một hình nhân nữa. Đương nhiên, tác phẩm ấy là dành cho chính bản thân ông. 

Theo ông Vân, ông có cách biến mong muốn của mình thành hiện thực. “Dù khi ấy tôi không còn nữa nhưng mọi người phải làm theo ước nguyện của tôi thôi. Còn cách nào ư, thiên cơ bất khả lộ, cứ khi ấy mới biết”, ông Vân lấp lửng.

“Tôi sẽ dành tiền để mua chiếc giường mới hoặc gia cố lại giường cũ để hai vợ chồng cùng nằm cho chắc chắn”, ông Vân nói về kế hoạch quái dị của mình.

Hoài Thu
Theo Đời sống Plus/GĐVN