Ngày cuối tuần, thay vì được nghỉ ngơi thư giãn, tôi phải lẽo đẽo theo mẹ đi xem mặt người được mai mối. Tôi không nhớ việc này lặp đi lặp lại bao nhiêu lần từ khi mẹ bắt tôi chuyển việc về gần nhà để xúc tiến nhanh chuyện lấy chồng.
Trong các cuộc gặp mặt, bằng mọi cách mẹ cố gắng chen thêm những lời mời chào quen thuộc: “Hai đứa mà thành đôi, bác tặng nhà, cho xe còn khuyến mãi thêm miếng đất. Nói chung chuyện kinh tế không phải lo gì cả”. Tôi cảm thấy giá trị của bản thân bị hạ thấp nặng nề mà không sao ngăn mẹ lại được.
Mẹ mai mối cho tôi theo kiểu bán hàng kèm khuyến mãi làm tôi cảm thấy giá trị của bản thân bị hạ thấp nặng nề. Ảnh minh hoạ
Sốt ruột mai mối tìm chồng cho con
Năm nay, tôi 29 tuổi, đã tốt nghiệp đại học, nhan sắc trung bình và đang làm việc ở một văn phòng tư vấn đất đai tư nhân. Gia đình thuộc vào hàng khá giả nhờ mẹ tôi giỏi giang buôn bán làm ăn. Anh trai tôi đã lập gia đình còn chị gái chọn cách làm mẹ đơn thân sau khi trải qua nhiều sóng gió trong chuyện tình cảm.
Hốt hoảng vì mai mối gặp toàn trai thanh, nữ tú ngót 30 vẫn "trong trắng trinh nguyên", chưa yêu bao giờ
Có lẽ chị như thế nên mẹ rất lo lắng, sợ tôi không lấy được chồng thì khổ cả đời. Mẹ càng sốt sắng hơn khi tôi đã đi làm mấy năm mà chưa thấy dẫn người yêu về nhà ra mắt.
Trước đó, tôi làm việc ở trên thành phố và sống khá thoải mái. Tôi đã từng yêu vài người nhưng thấy không hợp nên chia tay. Tôi hài lòng với cuộc sống độc thân vui vẻ, thỉnh thoảng đi du lịch cùng nhóm bạn thân.
Nhưng mẹ nhất quyết bắt tôi về quê làm việc để nhanh chóng ổn định chuyện lập gia đình. Cách đây ba năm, mẹ bắt đầu công cuộc mai mối cho tôi. Mẹ thường đem tài sản của gia đình để tạo sự “thu hút” cho con rể tương lai. Nếu người nào lấy tôi làm vợ sẽ được bảo đảm một cuộc sống an nhàn, nhận được nhiều của hồi môn có giá trị.
Thật sự, tôi rất ngán ngẩm mỗi lần phải đi xem mặt cùng mẹ nên không lần nào có kết quả. Vài người nhiệt tình tán tỉnh thì sau một thời gian đã lân la hỏi xem nhà tôi có mấy miếng đất, gia sản ra sao.
Tôi biết họ chỉ quan tâm đến tài sản để đào mỏ chứ chẳng yêu thương gì. Biết vậy, tôi chỉ bảo, đang giận gia đình, sẽ bỏ ra ở trọ mà không màng của cải của ba mẹ là mấy anh chàng đó chạy mất dép.
Một năm trước, một anh có ý định tìm hiểu đàng hoàng và tôi có chút tình cảm. Nhưng chỉ vài lần gặp gỡ gia đình và bạn bè tôi thì anh không muốn tiến tới nữa. Anh sợ hoàn cảnh hai gia đình quá chênh lệch, nếu lấy tôi anh sẽ phải chịu tiếng ăn bám đào mỏ, không thể hạnh phúc được.
Những người nhiệt tình tán tỉnh tôi phần nhiều quan tâm đến tài sản gia đình. Ảnh minh hoạ
Mai mối kiểu này tôi ở vậy còn hạnh phúc
Tôi cũng hiểu tâm trạng của anh vì chỉ mới quen nhau nhưng khi đi đâu cũng phải nghe những câu nửa đùa nửa thật đại loại như: “Sướng nhất chú đấy, lấy vợ là có ngay cả gia tài”, “Anh tốt nghiệp đại học mỏ địa chất hả?”, “Lấy cái Huyền như chuột sa chĩnh gạo ấy nhỉ”. Lý do mọi người bàn tán như thế một phần vì cơ ngơi nhà tôi, phần vì mẹ tôi đi đâu cũng nói chuyện “ai lấy con gái sẽ được gì”.
Tình cảm chưa sâu đậm lại lấn cấn nhiều chuyện nên anh từ bỏ, tôi không níu kéo. Bởi khi đàn ông đã mang nặng mặc cảm như thế thì sau này có lấy nhau về cũng chẳng thể hoà hợp được.
Tôi nghĩ chuyện tình cảm cũng tuỳ thuộc vào chữ “duyên”, không thể cưỡng cầu được. Tôi chỉ muốn kết hôn với người thật sự yêu thương mình mà không vì tài sản hay danh lợi. Nhiều lần tôi nói với mẹ quan điểm của mình nhưng mẹ không chịu hiểu. Mẹ còn bảo: "Chừng ấy năm không tìm được người yêu thì phải để mẹ mai mối mới có chồng được".
Dù biết mẹ sốt sắng như thế cũng chỉ vì thương con nhưng nếu mẹ cứ tiếp tục mai mối cho tôi theo kiểu quảng cáo bán hàng kèm khuyến mãi thế này, chắc tôi sẽ còn ế dài dài. Vì những người có ý định tìm hiểu tôi đều có mục đích và đắn đo riêng của mình chứ không phải hoàn toàn từ tình cảm tự nhiên.