Câu chuyện nói về việc nàng dâu mới về nhà chồng được "điều động" một mình rửa cả "núi bát đĩa" đang trở thành tâm điểm bàn tán của rất nhiều chị em.
Chẳng bao lâu sau khi được đăng tải, chuyện này thu hút được hàng ngàn lượt chia sẻ, bình luận cũng như yêu thích của dân mạng:
"Tôi sinh năm 1988, hiện tại đang làm nhân viên văn phòng tại một công ty ở địa bàn quận Thanh Xuân, Hà Nội
Trong thời gian làm việc ở đây, đã quen anh. Chúng tôi yêu nhau hơn 3 năm thì làm đám cưới. Trước khi cưới, chúng tôi cũng đã gặp nhiều sóng gió, trắc trở.
Gia đình anh có điều kiện, có nhà lầu xe hơi. Vì thế mẹ anh phản đối không chấp nhận cho con trai mình yêu và lấy một cô gái quê như tôi.
Tuy nhiên bà cũng không thể ngăn cấm được tình yêu của chúng tôi. Để chiều lòng con trai, trước mặt mọi người mẹ anh vẫn cười nói để ngày vui diễn ra suôn sẻ.
Ngay sau khi họ nhà gái vừa rời đi (khoảng hơn 1h chiều), tôi vào phòng để thay váy. Thay váy xong, tôi thấy cả nhà chồng gồm cô, dì, chú, bác ngồi vào bàn uống nước nhưng tuyệt nhiên không có ai gọi tôi lại ngồi cùng.
Tôi đang băn khoăn xem có nên lại nói chuyện cùng mọi người hay không thì mẹ chồng bảo rằng: “Con rửa bát đũa giúp mẹ nhé, con chắc làm việc này quen rồi đúng không. Từ nay tôi được nhờ con dâu rồi các bác ạ”. Tôi chẳng ngại ngần vâng dạ đi rửa bát luôn.
Ảnh minh họa
Khi vào sau bếp, đập vào mắt tôi là hơn 60 mâm bát đũa để ngổn ngang, rải từ hè ra đến giếng. Ngồi rửa bát mà trong lòng tôi vừa buồn, vừa ấm ức và tủi thân vô cùng. Cả gia đình chồng đông như thế mà chẳng ai chịu đứng lên giúp đỡ tôi.
Rửa xong "núi" bát đĩa, quét dọn xong sân bếp cũng là lúc đồng hồ sắp điểm 6 giờ chiều. Tôi mệt rã rời, bước đi còn loạng choạng.
Khi dọn dẹp xong, tôi lại bị mẹ chồng giao nhiệm vụ chuẩn bị cơm tối cho cả nhà. Rồi trong khi cả nhà ăn uống, tôi bị mẹ chồng nhờ đi trả một số vật dụng mượn từ hàng xóm để làm cỗ.
Xong việc này tôi cứ nghĩ mình sẽ được ăn uống luôn vì đã đói sắp lả. Vậy mà mẹ chồng tôi lại bắt con dâu mới phải ngồi nghe những lời giáo huấn về lối sống trong gia đình chồng.
Tôi nghe xong mà ngây dại cả người. Mọi cơn đói, cơn khát tự nhiên cũng biến mất. Tôi không còn thiết tha ăn uống gì nữa, cứ ngồi nghe, rồi vâng, dạ như một cái máy hết buổi tối.
Xong đâu đó, tôi lê lết lên phòng và không khỏi ứa nước mắt cho những ngày làm dâu tiếp theo của mình.
Trước đây tôi cứ nghĩ lấy chồng về sẽ cố gắng đối xử tốt với nhà chồng. Cố gắng hòa nhập để mẹ chồng và mọi người không còn có ánh mắt soi mói, dèm pha mình nữa. Vậy mà giờ đây, tôi cảm thấy hoang mang vô cùng".