Thứ sáu, 19/04/2024 | 23:32
RSS

Lời bài hát 'Hoa nở không màu' (Lyrics) - Hoài Lâm

Thứ tư, 20/05/2020, 10:40 (GMT+7)

Mới đây, nam ca sỹ Hoài Lâm đã quay trở lại sau một thời gian dài vắng bóng với ca khúc 'Hoa nở không màu'. Bài hát đã chinh phục được trái tim người hâm mộ bởi sự chỉn chu và chất lượng từ nội dung cho đến hình ảnh.

Ca khúc “Hoa nở không màu” là sản phẩm âm nhạc mới nhất của Hoài Lâm sau một thời gian dài im lặng, bài hát do nhạc sỹ Nguyễn Minh Cường sáng tác. Duy trì tiêu chí ban đầu rằng muốn mang đến âm nhạc thuần túy cho khán giả, “Hoa nở không màu” vẫn là một MV Lyrics được tập trung vào phần âm nhạc một cách chỉn chu và chất lượng. 

Lời bài hát Hoa nở không màu của nam ca sỹ Hoài Lâm

Bài hát "Hoa nở không màu" - Hoài Lâm

Hoài Lâm vốn được biết là một nghệ sĩ đa tài, nổi bật của âm nhạc Việt. Mặc dù vắng bóng trên đường đua âm nhạc khá lâu, nhưng Hoài Lâm vẫn chinh phục được trái tim khán giả qua “Hoa Nở Không Màu”. Với giọng đầy nội lực, Hoài Lâm dẫn dắt người nghe trở về với những xúc cảm từ lâu đã chôn vùi.

Ca khúc được lấy cảm hứng từ bài thơ “Tựa Lưng Vào Tường, Và Khóc” trong tập thơ “Từ Yêu Đến Thương” của nhà thơ Nguyễn Phong Việt. Ngay từ lời bình đầu tiên, trái tim người nghe như nghẹn lại, cảm giác xao xuyến ùa về: “Thời gian cũng giống như một mặt hồ, chúng ta ném vào đó tuổi trẻ, tình yêu và cả những ký ức, dù thời gian vẫn vội vã cuốn đi tất cả như chẳng còn dấu vết gì của quá khứ. Nhưng thứ còn lại duy nhất trong anh vẫn là hình bóng của em”.

Lời bài hát “Hoa nở không màu” – Hoài Lâm:

Chỉ là nỗi nhớ mãi đứng sau cuộc tình đã lỡ
Chỉ là cơn mơ cuốn theo cả một trời thương nhớ
Chỉ là nỗi đau thổn thức, chỉ là nhói thêm một chút
Chỉ là nước mắt cứ rưng rưng
Tìm về kí ức cố xoá đi đoạn tình ban sơ
Rồi lại chơ vơ đứng giữa nơi đại lộ tan vỡ
Mãi chìm đắm trong lầm lỡ
Trái tim vẫn không ngừng nhớ
Đợi chờ em đến hoá ngu ngơ
Tình yêu đã phai mờ như hoa nở không màu
Càng níu kéo nhưng lại càng xa cách nhau
Đành ôm nỗi đau này chết lặng giữa trời mây
Hằn lại sâu trong trái tim hao gầy
Giờ đây chúng ta là hai người dưng khác lạ
Buồn biết mấy nhưng lại chẳng thể nói ra
Cuộc đời lắm vô thường, sao cứ mãi vấn vương
Tự mình ôm lấy tổn thương riêng mình !
Chỉ là anh cố chấp luôn âm thầm
Bước về phía nắng ấm tìm em
Thế mà cơn mưa đêm xoá hết kỷ niệm
Chỉ còn lại xác xơ nỗi nhớ !

Nguyệt Hà (T/h)
Theo Đời sống Plus/GĐVN