Sau khi đi làm được 3 tháng, anh nói chia tay. Tôi đã thực sự rất sốc. Sốc tới mức không còn một lời nào để nói. Tôi khóc rất nhiều, tim tôi như vỡ vụn làm trăm mảnh.
"Tại sao anh khóc, hôm nay đám cưới anh mà, anh phải vui lên, anh nhớ phải hạnh phúc đấy”, tôi dằn lòng mình để an ủi anh.
Khi em ngốc nghếch của tôi lên xe hoa, tôi níu kéo em đừng đi, nhưng em chỉ lắc đầu cười nhẹ, tay đưa tôi tấm thiệp hồng xinh xắn.
"Tôi có níu kéo nhưng em một mực muốn dừng lại. Ngày chia tay tôi uống rượu rồi khóc mong nó như là một giấc mơ, nhưng nó là thật".
Anh cao, đẹp trai, gia đình làm kinh tế nên có điều kiện. Biết bao lần mơ đến cái viễn cảnh cuộc sống gia đình, mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ bên anh.