Tôi tuyệt vọng rời bỏ người đàn ông bạc bẽo, cứ mỗi đêm đến lại giàn giụa nước mắt. Thế nhưng nỗi đau nào rồi cũng có lúc nguôi ngoai, quá khứ nào cũng đến lúc phải cất đi...
Khi tôi dãi bày những nỗi niềm trong lòng mình, anh ngày càng lạnh nhạt và cứ thế xa dần. Tôi đau lắm nhưng đành lòng đứng lại để tìm cho mình con đường hạnh phúc mới.
Em và anh yêu nhau 5 tháng. Câu nói trên là những dòng tin tin nhắn mà em nhận được, 21h28, khi mà vừa lết người về được đến phòng, nằm thở vì mệt và lôi điện thoại ra khỏi túi
Như là giấc mơ, em không nghĩ mọi chuyện đến với em nhanh và chóng vánh nhẹ nhàng đến như vậy. Không nói gì nhiều, chỉ là tự thấu hiểu cho nhau mà thôi.
"Tại sao anh không buông bỏ khi mà anh luôn im lặng. Đôi khi chênh vênh suy nghĩ em rốt cuộc là gì của của anh? Mình bên cạnh nhau nhưng trái tim không hướng đến nhau thì tại sao phải bỏ phí tuổi thanh xuân của nhau?"