Được cưng chiều như bà hoàng, vợ ngã quỵ khi chồng ly hôn chạy theo cô giúp việc
Huy tát Mai, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho cô từ ngày lấy nhau. Từ trước đến giờ cho dù giận Mai thế nào Huy cũng không nói.
Mai vốn là tiểu thư cành vàng lá ngọc, sống ở thành phố, gia đình có điều kiện. Còn Huy chỉ là chàng trai chân chất ở quê, sống cuộc sống bình dị. Mai và Huy yêu nhau khi còn học chung đại học. Huy chăm chỉ, Mai lười nhác nhưng lại khá hợp nhau khoản vô tư, hài hước.
Bố mẹ Mai ngăn cấm tình yêu này vì lý do, sợ sau này Mai sẽ khổ. Nhưng đứa con gái ương bướng như Mai nào chấp nhận chuyện đó. Mai đã muốn gì là phải được cái đó. Bố mẹ không ngăn cản được nên đồng ý cho chúng Mai yêu nhau.
Sau khi ra trường, Mai nói Huy không phải lo gì hết, kể cả chuyện công việc và nhà cửa. Bố mẹ Mai sẽ cho Huy một công việc tốt, coi như Huy làm cống hiến vì vợ con. Huy không đồng ý nhưng Mai cứ khóc lóc ỉ ôi mãi. Vì chiều người yêu, cuối cùng Huy đành chấp nhận chuyện này.
Huy nai lưng kiếm tiền để trả nợ cho bố mẹ vợ. Mai liên tục quát tháo Huy, nói Huy không phải khổ vì dù sao, bố mẹ Mai cũng có tiền của nên không lấy khoản nợ của hai người. Huy bảo không được, cứ nghĩ có món nợ mà cố gắng làm thì mới xong việc được.
Ngày ngày Huy làm tối mắt tối mũi ở công ty, sau đó về nhà lại phục tùng vợ. Mặc dù mệt mỏi, nhưng huy vẫn chiều Mai như bà hoàng, có thể nói là cơm bưng nước rót chu toàn cho vợ.
Thế nhưng, công việc quá nhiều, Huy không còn thời gian và sức lực đâu để chăm vợ nữa. Mai biết thế liền thuê người giúp việc, không động đến việc nhà, khi có con rồi cô cũng không chăm. Huy ốm Mai cũng mặc giúp việc, đi làm về là cô lại tụ tập với bạn bè hoặc làm đẹp.
Thời gian đó, Huy có cơ hội được cô giúp việc chăm sóc nên đã cảm tình với cô ta từ lúc nào không hay. Mọi chuyện trong nhà Huy đều nói với người giúp việc, chỉ có người đó mới lắng nghe Huy, nghe Huy trút nỗi lòng và dốc bầu tâm sự.
Thế rồi việc gì đến cũng đến, có một ngày, Mai thấy chồng mình lén lút hẹn hò với cô gái này khi Huy đưa cô ấy ra bến xe về quê. Mai lao vào chửi bới, túm tóc cô ta, nói là loại người không ra gì, giúp việc còn dám đi cướp chồng người khác.
Huy tát Mai, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho cô từ ngày lấy nhau. Từ trước đến giờ cho dù giận Mai thế nào Huy cũng không nói. Huy để mặc Mai thích làm gì thì làm vì cô như bà chủ trong nhà.
Mai khóc như mưa, đe dọa Huy, nói anh bỏ cô thì sẽ chẳng có gì hết. Huy bực tức, làm đơn ly hôn và kí ngay vào, không do dự. Mai choáng vô cùng, giống như chuyện ly hôn này Huy đã định sẵn từ lâu rồi, chỉ đợi có thời cơ là kí luôn. Mai hoàn toàn sốc trước quyết định của chồng.
Vài ngày sau, Huy dọn đồ ra ngoài ở và bảo sẽ đến tòa làm thủ tục ly hôn. Mai hỏi Huy đi đâu, anh bảo đi với cô giúp việc, vì đó là người con gái anh yêu. Đó là người có thể khiến Huy có cuộc sống thoải mái nhất mà không mang nợ nần ai.
Hóa ra là vậy, Mai khóc lóc van xin Huy cũng không được. Mai ân hận với những gì mình đã đối xử với chồng nhưng tại sao Huy lại nhẫn tâm, đến cả một cơ hội cũng không cho người vợ này được sao?