Đừng tin em mạnh mẽ, vì tim em đã ngấn lệ rồi...
Trái tim em nhỏ mọn lắm, cố chấp lắm, nhất là đối với những thứ quý giá nhất trong cuộc đời em. Em đã cố gắng mạnh mẽ, cố gắng để thốt lên hai chữ “chia tay” với anh, nhưng em không thể…
Đến một thời điểm nào đó trong cuộc đời, trái tim mỗi chúng ta sẽ phải thổn thức, loạn nhịp vì một ai đó. Có người gọi nó là nỗi đau, có người lại gọi nó là niềm hạnh phúc, người khác gọi là tình yêu, còn riêng em, nó là sự mạnh mẽ.
Sự thổn thức của con tim tựa như con dao hai lưỡi, có thể khiến chúng ta tạo nên những điều hạnh phúc tuyệt vời, nhưng cũng có thể khiến trái tim ta bị thương tổn đến rớm máu. Trái tim con gái mỏng manh, yếu mềm lắm, chỉ một chút nhói đau thôi cũng đủ ngã gục cả một quãng đời rồi.
Tâm sự buồn của cô gái khiến mọi người nhói lòng
Đừng tin em mạnh mẽ mặc dù nước mắt em nay đã khô cạn khi gặp anh. Bởi, trái tim em đang ứa lệ, những giọt đắng đang chảy ngược vào trong tim để tạo nên những đêm dài đau đớn, hiu quạnh.
Đừng tin em mạnh mẽ, dù có một ngày em chúc anh hạnh phúc bên người vợ tương lai. Câu nói "mong hai người trăm năm hạnh phúc" đó không phải là điều em muốn đâu, chỉ là xã giao cho đẹp lòng đôi bên thôi.
Người ta cứ luôn nói rằng, chỉ cần người ấy được hạnh phúc thì mình đã thấy mãn nguyện lắm rồi. Thế nhưng với em thì khác. Em muốn anh hạnh phúc, nhưng người khiến anh hạnh phúc không ai khác mà là em.
Chuyện tình buồn của cô gái
Anh à, đừng tin em mạnh mẽ khi em tay trong tay với một người khác lướt qua anh trên con phố đông người qua lại. Anh có biết rằng đó chỉ là những màn kịch do em tạo ra để hy vọng anh có thể quay về bên em.
Trái tim em nhỏ mọn lắm, cố chấp lắm, nhất là đối với những thứ quý giá nhất trong cuộc đời em. Em đã cố gắng mạnh mẽ, cố gắng để thốt lên hai chữ “chia tay” với anh, nhưng em không thể… Chuyện tình của chúng ta cứ thế chia đôi, tự lặng lẽ rời xa nhau đến đáng sợ.
Dù cho em cố giấu những nỗi buồn trước anh, nhưng em cũng không thể cố giấu mọi thứ trong lòng em. Lý trí em có quyền trách móc, hờn dỗi trái tim, phải không anh?
Một ngày nào đó, khi bình minh thức giấc, có lẽ em sẽ quên được anh, sẽ buuông bỏ mọi thứ thật nhẹ nhàng để bước đi. Em đến một nơi có thể có anh, nhưng chỉ với tư cách là một người bạn. Còn bây giờ, đừng tin em mạnh mẽ anh nhé, vì trái tim em vẫn còn đau lắm...