Mẹ nữ sinh bị sát hại ở Điện Biên nghẹn ngào kể về bữa cơm cuối cùng với con gái
Khoảng 9h tối 12/2 trong một căn nhà ở cạnh lòng chảo Điện Biên, bà Hiền cho biết vừa làm lễ cầu siêu cho con gái mình - chị Cao Mỹ D. (SN 1997, trú tại Đội 5, xã Thanh Hưng, huyện Điện Biên, tỉnh Điện Biên), nạn nhân nghi bị bắt giữ đêm 30 Tết sau đó bị sát hại.
Cách biên giới Việt - Lào chỉ vài km, nhà nữ sinh xấu số Cao Thị D. nằm ở rìa lòng chảo Điện Biên. Một bên là rặng tre xanh chạy dài tít tắp cho đến khi lẫn vào màu của dãy núi cao, phía còn lại là cánh đồng lúa vừa bén rễ - nơi nạn nhân yên nghỉ.
Để vào thành phố, bà Hiền phải chạy xe ngang qua nghĩa trang. Mỗi lần đi qua đây, bà Hiền lại đau nhói trong lòng như có hàng nghìn mũi kim xuyên vào da thịt.
Ngồi bệt trên nền nhà vốn là chỗ kê sofa, nay được nhấc đi để dựng bàn thờ cô con gái đoản mệnh, người mẹ nhìn những bông cúc trắng rồi thều thào ước được quyền lựa chọn để không đối mặt với 9 ngày vừa qua.
Những ngày đầu năm mới, khi con mất tích, người mẹ đăng ảnh con cùng thông tin cầu cứu lên Facebook. Bà hứa không kiện cáo, sẵn sàng bán đất, bán nhà để chuộc con nhưng trong hàng nghìn bình luận, không một dòng nào mang đến tia hy vọng.
“Trừ lúc đi đường tìm cháu, ngày hay đêm tôi cũng lên mạng với hy vọng ai đó chia sẻ thông tin về con. Bỏ ăn, bỏ ngủ chờ đợi nhưng rồi…”, người mẹ bỏ lửng câu nói với PV Zing.
Cô nữ sinh xấu số có chuyến đi giao gà không trở về
Sáng 7/2 (tức mùng 3 Tết), không lâu sau khi tìm thấy xe máy của D., người dân phát hiện thi thể nạn nhân ở ngôi nhà hoang ở xã Thanh Nưa, huyện Điện Biên. Nữ sinh tử vong do bị siết cổ, trên người chỉ mặc áo thu đông và quần lót.
Ngồi trên xe máy do con gái lớn điều khiển, bà Hiền nghiến chặt hàm răng nhưng không ngăn được nước mắt. Bà nhắm mắt lại nghĩ về lúc con gái út hít hà, tâm sự sẽ lấy chồng gần nhà để phụ giúp mẹ kinh doanh. Nhưng đúng lúc nỗi đau giáng xuống thì mạng xã hội lại xuất hiện những tin tức thất thiệt.
“Họ bảo tôi giả tạo, thuê người giết con và tiếc tiền chuộc con nên mới bị vậy”, bà Hiền nói bằng giọng khàn đục và cầu mong dư luận có cái nhìn khách quan. Người mẹ khốn khổ chỉ mong người dân nên khách quan, không khơi sâu nỗi mất mát quá lớn của gia đình.
Trong câu chuyện, người phụ nữ cũng nói về những kỷ niệm đẹp, những lúc cô con gái tâm sự sẽ lấy chồng gần nhà để giúp mẹ kinh doanh. Bà Hiền kể rằng, trưa 30 Tết, hai mẹ còn chia nhau suất cơm mang theo - bữa cơm cuối cùng D. với mẹ. Trong bữa cơm đạm bạc ấy, cô con gái hiếu thảo vẫn dành mẹ những phần thịt nạc. Đó là bữa cơm chung cuối cùng của mẹ và con gái.