Cảm nhận mùa Covid-19: Quan sát thú vị trong những ngày dịch bệnh
Tôi trưởng thành và gắn bó với công ty từ những ngày đầu, mỗi ngóc ngách, mỗi con người ở đây dường như quá đỗi thân thuộc với tôi.
LTS: Thời gian qua, “cơn bão” dịch bệnh Covid-19 đã đe dọa sức khỏe công dân toàn cầu, đồng thời gây ảnh hưởng tiêu cực đến các mặt của đời sống, xã hội. Trước tình hình đó, Tập đoàn Tân Hiệp Phát không chỉ đưa ra những chiến lược phát triển sản phẩm đảm bảo sức khỏe người tiêu dùng mà còn tổ chức cuộc thi viết “Cảm nhận mùa Covid-19” dành cho nhân viên công ty.
Đây là cuộc thi từ ý tưởng của DCEO với mục đích khích lệ sự chia sẻ, sự quan tâm đối với những người xung quanh, với tổ chức, gia đình đất nước và thế giới. Đồng thời cũng nhằm mục đích san sẻ, khích lệ những người bên cạnh vượt qua, tiếp bước trong thời điểm khó khăn này.
Được sự đồng ý của Tập đoàn Tân Hiệp Phát, Doisongplus xin đăng tải những bài viết ấn tượng nhất, cảm động nhất, được bình chọn là xuất sắc nhất trong hàng trăm bài dự thi về chủ đề đang nóng trên toàn cầu này.
BÀI VIẾT: CẢM NHẬN MÙA COVID - Tác giả: NGUYỄN ĐẠI QUỐC/Utility TeamLeader No.1 Chu Lai
Vợ tôi bảo tôi là “ Trùm lì” vì tôi có bao giờ mang khẩu trang đâu. Cứ lang thang từ Nhà Động lực qua Lò hơi than rồi sang nhà văn phòng mà cái mặt cứ trơ trọi ra với môi trường nắng, gió. Mà từ bao giờ nhỉ!? Từ bao giờ mà chiếc khẩu trang luôn được đeo trên mặt? Là từ khi có em “Cô Vy”. Là từ khi cả nước đồng lòng, khi tập đoàn THP quyết tâm, là khi tôi nhìn thấy sự tận tâm trong công tác phòng chống dịch Covid của những con người nhà máy Number One Chu Lai.
Sau đây tôi sẽ kể cho các bạn nghe về câu chuyện chống dịch ở công ty thân yêu của tôi. Với góc nhìn hóm hỉnh một tí, vì tôi mong mọi người khi đọc có một niềm vui nhỏ cùng nhau nở nhẹ nụ cười trong những ngày căng mình phòng chống dịch bệnh này. Và tôi tin nụ cười ấy sẽ núp sau chiết khẩu trang xinh xinh. Nếu cười không “ núp” tôi sẽ gọi an ninh liền đấy nhé!
Chuẩn bị suất ăn tại khu cách ly có nước uống là quà tặng của Tập đoàn Tân Hiệp Phát
Những ngày này để đến được nhà máy NO1 Chu Lai đến với thảm vàng hoa cỏ đậu, điểm thêm là những chùm hoa sứ trắng, hồng lung linh. Đến với dây chuyền nước ngọt hiện đại bậc nhất cho ra thị trường những dòng sản phẩm thơm ngon có lợi cho sức khỏe. Bạn sẽ bị bắn một phát ngay vào đầu. Anh an ninh to con đẹp trai sẽ bắn bạn bằng súng đo nhiệt độ. Đồng chí này đeo khẩu trang, nhiệt độ thân người ĐẠT cho qua cổng!
Đó chỉ là vòng loại gởi xe thôi nhé! Công ty sẽ đón chào bạn bằng những bảng thông tin lớn về dấu hiệu nhận biết nhiễm bệnh Covid và các biện pháp phòng ngừa. Mỗi con chữ đều đô con (đẹp trai) trên khung nền đỏ chói, đập ngay vào mắt để bạn có thể lưu giữ lại trong trí nhớ. Tiếp theo chúng ta sẽ gặp vợ chồng anh “Quét thẻ vào” và chị “Quét thẻ ra”, vì Cô Vy mà hai anh chị phải chia xa. Nhận diện rủi ro lây nhiễm cao vì nơi này tập trung đông nhân viên bộ phận HR đã cách li đôi vợ chồng này ra xa hơn 100m, anh chị khóc nhiều lắm! Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ. Và đặc biệt luôn luôn có một chai cồn để mỗi nhân viên sát trùng khi quẹt thẻ.
Tiến sâu vào bên trong nhà xưởng ta sẽ đến với bộ phận sản xuất với một bảng thông báo lớn với một hình ảnh anh thanh niên “te tua”( tóc xù, người ốm yếu) vì yêu em “Cô Vy”. Anh te tua, ốm yếu vì anh không đeo khẩu trang, vì anh không vệ sinh rửa tay, vì anh không giữ khoảng cách khi làm việc, vì anh bay nhảy đi muôn nơi trong mùa dịch. Một bảng thông báo thú vị dễ nhớ với mỗi nhân viên được anh TPSX vẽ và viết tay.
Đi tiếp nào! Bạn sẽ đến với phòng Kỹ Thuật nơi những người đồng đội tôi ngày đêm bảo trì, sửa chữa và cung cấp động lực cho toàn nhà máy. Để vô được phòng như thần chú mùa Cô Vy “Mang khẩu trang khi vào phòng” dán ngay ở cửa. Lúc trước bàn làm việc của mọi người gần sát nhau tiện cho việc trao đổi thông tin vật tư, trao đổi kiến thức sửa chữa. Nay sếp mạnh tay chỉ đạo chia cách luôn anh em tôi “ mỗi người mỗi nơi”.
- “Mỗi bàn cách nhau 2 m cho anh. Không tụ tập, hạn chế họp. Anh sẽ làm việc với các bạn chủ yếu qua mail và điện thoại nội bộ".
- “OK ! Sếp”.
Những ngày gần đây mọi người hay nói về ổ dịch Bạch Mai xuất phát từ khu nhà ăn. Nghe lo lắng quá nhỉ! Hãy cùng tôi đến với nhà ăn nào. Để đến với nhà ăn ta sẽ đi ngang qua khu văn phòng với những cung đường hẹp và bo cua. Nhận diện ngay rủi ro không đảm bảo khoảng cách bộ phận sản xuất tiến hành sơn vạch nhận dạng 2m, 2m, 2m nhằm nhắt “nhẹ” mọi người tuân thủ khoản cách để phòng chống lây nhiễm. Và tới đây tôi tư tin nói với tất cả công ty trên đất nước Việt Nam này là nhà ăn công ty tôi là Number One. Nói cho văn thơ là “Lung linh sắc màu, rộn ràng âm nhạc và an toàn chống dịch”.
+ “Lung linh sắc màu” là do đích thân sếp tôi ra tay thiết kế và thực hiện lun cả trưa chảy mỡ (vì sếp tôi hơi mập tí) làm những ô ngăn của bàn ăn, điểm nhấn là các tấm quảng cáo sản phẩm của công ty đầy màu sắc được dán lên các ô ngăn nhìn hấp dẫn lắm luôn.
Thức uống vô trùng có lợi cho sức khỏe được đóng block và đóng thùng tự động
+ “ Rộn ràng âm nhạc” là từ bộ phận EOHS luôn cập nhật tình trạng dịch bệnh và phát các video sinh động về phòng chống dịch ở màn hình lớn chiếu ở một góc nhà ăn. Vừa ăn vừa thưởng thức âm nhạc nào “cùng rửa tay xoa xoa đều, đừng cho tay lên mắt mũi miệng…. đẩy lùi virus Corona Corona”.
+“ An toàn chống dịch” là từ bộ phận nhà ăn luôn đảm bảo có sát trùng trước khi ăn, luôn đảm bảo vệ sinh trong khâu chế biến và phân phát khẩu phần ăn theo từng cá nhân.
Chúng ta cùng di chuyển đến bộ phận thích dịch chuyển nhất công ty nào! Bộ phận kho nơi những thùng sản phẩm thơm ngon, tăng sức đề kháng trong mùa dịch này được phân phối đi khắp nẻo đường quê, phố thị. Ngoài công tác phòng chống dịch cho nhân viên ở đây còn đặc biệt lưu ý với các bác tài và khách hàng. Phải nói là “Yêu thương lắm luôn!” kiểm tra thân nhiệt, nhắt nhở mang khẩu trang, sát trùng, cung cấp các thông tin về phòng chống dịch bệnh và hạn chế khu vực đi lại.
Đấy! Là tất cả sự quan sát thú vị của tôi trong những ngày dịch bệnh này.
Tôi trưởng thành và gắn bó với công ty từ những ngày đầu, mỗi ngóc ngách, mỗi con người ở đây dường như quá đỗi thân thuộc, thân thương với tôi. Tôi thích quan sát mọi thứ xung quanh và đặc biệt thích nụ cười của mỗi người.
Rồi dịch bệnh này làm nụ cười ấy bị che lấp đi bởi chiếc khẩu trang kia. Tôi buồn vì không được nhìn thấy điều mình thích nhưng tôi lại vui hơn vì tất cả sự tận tâm trong công tác phòng chống dịch của mỗi bộ phận đã đánh thức được ý thức của mỗi cá nhân nhân viên.
Tôi lại thích thêm những câu nhắc nhau giữa các nhân viên “cách xa 2 m, 2m nhé” mỗi lần ai đó vi phạm khoảng cách khi quét thẻ, hay cảm giác ăn cơm “riêng một góc trời” với vài chai nước ngọt, vài trái dâu mà không hề được uống, được ăn nó vì nó mãi rong chơi trên tấm quảng cáo kia.
Và tôi tin rằng với sự quyết tâm, nỗ lực của nhà nước, của mỗi tổ chức, công ty và chính bản thân mỗi cá nhân chúng ta. Dịch bệnh sẽ qua đi! Các bạn nhỏ lại tung tăng đến trường và chúng là lại cùng nhau tăng gia sản xuất.