Nước mắt người mẹ đơn thân lỡ tay đánh chết nghịch tử

06-11-2016 11:53:47

Lam lũ và khổ sở đủ đường, song Thược vẫn gắng sức nuôi nấng 2 đứa con sinh đôi “bằng đầu bằng gậy”. Nhưng rồi trong cơn giận dữ, uất hận, người đàn bà không chồng này đã đánh con quá tay dẫn đến án mạng.

Số phận hẩm hưu…

Đó là câu chuyện rất đau lòng đã và đang đổ ập xuống đầu Chử Thị Thược (SN 1969), trú ở xã Vân Nội, Đông Anh, Hà Nội. Không quá khi nói rằng Thược là người đàn bà cực kỳ hẩm hưu và bất hạnh.

Bởi cách nay gần 16 năm, thời điểm Thược đã bước sang cái tuổi “ngoài băm” nhưng số phận vẫn chẳng đưa đẩy người đàn bà này nên nghĩa vợ chồng với bất kỳ “đấng mày râu” nào. Trong làng, ngoài xóm không ít người cảm thông nên đã giới thiệu, “mối lái” cho Thược vài đám nhưng rồi chẳng hiểu sao tất cả đều nhanh chóng vụt tắt.   

Nghĩ tới tương lai và cả sự cô quạnh trong cuộc sống hàng ngày, Thược đánh liều đi “xin” đứa con từ một người đàn ông nào đó. Nói thì đơn giản vậy, song với Thược và do sống ở môi trường làng quê nên chuyện đi “xin” con cũng thật gian nan. Nhưng rồi sau nhiều nỗ lực, cuối cùng người đàn bà ở tuổi 32 cũng có được hạnh phúc làm mẹ.   

Nước mắt người mẹ lỡ tay gây ra cái chết của con. Ảnh An ninh Thủ đô

Hơn 9 tháng chịu mọi điều tiếng ở đời, ngày 16-2-2001, Thược bất ngờ sinh hạ được tận 2 đứa con cùng lúc, một trai và một gái. Nghĩ đến số phận long đong, kể cả lúc đi “xin” con làm chỗ nương tựa sau này nên Thược quyết định đặt tên cho cặp song sinh của mình là Chử Thị Chinh và Chử Văn Chiến.

Mang nặng đẻ đau, rồi lại vò võ nuôi con một mình trong cảnh “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” vì thế mà tài sản của 3 mẹ con Thược từ trước tới nay chẳng có gì đáng giá, ngoài căn nhà cấp 4 siêu vẹo. Khó khăn, cực khổ là thế nhưng trong sâu thẳm suy nghĩ của người đàn bà này vẫn luôn ngời lên sự lạc quan tươi tốt.

Chẳng thế mà dù có phải “dầm mưa dãi nắng” đến mấy, Thược vẫn gắng sức bươn trải đủ thứ, cốt là để có tiền cho các con ăn học. Và rồi thoắt cái, cả Chinh và Chiến đều đã học lên lớp 7. Những ngày 3 mẹ con quấn quýt, nương tựa vào nhau, đôi lúc Thược mừng ra mặt, thậm chí còn có phần hãnh diện với xóm giềng.

Nóng giận mất khôn

Tuổi thanh xuân hẩm hưu đã đành nhưng khi mọi thứ với Thược tưởng chừng như đang ngày càng tốt đẹp hơn thì tại họa lại dần dần nghiêng ngả, rồi bất thình lình đổ ập xuống đầu người đàn bà bất hạnh này. Đơn giản là vì Thược quá tất tả với “cơm áo gạo tiền” nên chẳng có nhiều thời gian uốn nắn, dạy bảo các con.

Thành thử sau quãng tuổi thơ hồn nhiên, ngoan ngoãn như bao đứa trẻ khác, Chiến dần bộc lộ là một thiếu niên không biết vâng lời. Trong những ngày cắp sách tới trường vào đầu năm lớp 7, đứa con trai đang tuổi ương ngạnh của Thược đều dành phần lớn thời gian vào những trò chơi điện tử vô bổ.

Học hành sa sút, lại bị tiêm nhiễm những thói hư, tật xấu, thế nên khi đang theo học ở lưng chừng cấp 2, Chiến liền rời bỏ trường lớp và thường xuyên bỏ nhà đi lêu lổng. Mỗi lúc không có tiền để ăn tiêu là cậu ta lại quay về nhà đánh cắp những đồng tiền tích cóp của mẹ.

Cuối tháng 6/2016 vừa qua, đứa con trai ngỗ ngược của Thược lại bỏ nhà “đi hoang” như nhiều lần trước. Và lần này, ngay sau khi Chiến “mất dạng”, người đàn bà không chồng lại phát hiện bị mất sạch 2 triệu đồng đã giấu kỹ ở trong nhà.

Mờ sáng ngày 1/7/2016, giữa lúc Thược và cô con gái đang ngon giấc thì Chiến lại lục đục mò về nhà. Thấy thằng con “trời đánh” hiện hình, Thược lập tức choàng tỉnh căn vặn: “Mày lấy trộm tiền của tao à”. Đáp lời đấng sinh thành, Chiến cộc lốc: “Mang đi trả nợ rồi”.

Dứt lời, đứa con ngỗ ngược của Thược còn quát mắng cả mẹ: “Mày để yên cho tao ngủ”. Những lời lẽ hỗn láo văng ra khỏi miệng, Chiến nhảy phắt lên chiếc giường bên cạnh và kéo chăn ngang người nằm ngáy. Trong khi ấy, thiếu niên này đâu biết rằng người mẹ đau khổ đang nước mắt vòng quanh.

Sáng ra, cô con gái của Thược tỉnh giấc, rồi đi sang nhà bác họ ở cách đó không xa chơi. Còn Thược thì vẫn không tài nào thoát ra khỏi sự u uất bởi đứa con trai bất trị. Quẩn quanh một hồi, Thược quay vào giường vừa kéo chăn vừa truy hỏi Chiến lấy tiền làm gì thì một lần nữa lại phải nhận những lời lẽ rất hỗn láo.

Không thể kiềm chế, Thược nhảy bổ lên giường tát con trai tới tấp. Đáp trả, Chiến cũng vừa đạp mẹ, vừa chửi bậy không tiếc lời. Thế rồi trong cơn cùng quẫn, uất hận, Thược đi ngay sang gia đình hàng xóm đang xây nhà nhặt một đoạn gậy gỗ làm hung khí.

Quay trở lại dạy con, Thược vung gậy đập thẳng vào giữa trán. Sau đó, trận đòn bằng gậy gỗ trong tay người đàn bà này cứ như có “ma xui, quỷ khiến” cho tới khi đứa con trai ngỗ ngược nằm bất động mới thôi. Để rồi trưa cùng ngày, Thược đành phải thú nhận hành vi đánh chết con trước mọi người.

Với tội lỗi của người đàn bà bất hạnh nêu trên, mới đây, CQĐT - Công an TP Hà Nội đã ra bản kết luận điều tra về vụ án, đồng thời chuyển toàn bộ hồ sơ cùng đề nghị VKSND thành phố sớm truy tố Chử Thị Thược ra trước tòa án cùng cấp về tội “Giết người”, theo khoản 1, Điều 93-BLHS.

Rồi đây, chắc chắn người đàn bà này sẽ phải chịu sự phán xét nghiêm minh của pháp luật. Chỉ có điều là hầu hết những ai biết đến vụ án đều có chung tâm trạng, Thược vừa đáng thương lại vừa đáng trách. Mà lỗi trước hết là nằm ở chỗ can phạm đã không sớm biết cách dạy bảo con.

Trịnh Tuyền
TheoAn ninh Thủ Đô //