Cuối năm, theo chân dân bản săn rượu 138 "cường dương" về biếu Tết
Chủ nhà vừa mở bình cho PV xem hàng vừa lớn giọng quảng cáo: “Rễ, thân, lá, quả đủ cả nhá. Đây là thứ quốc tửu, quốc hồn, thứ biệt dược phòng the mà người dân phát minh ra..."
Vào thủ phủ của rượu 138
Rượu ngâm từ cây thuốc phiện hay còn được gọi với tên gọi khác là rượu 138, sở dĩ nó có tên gọi như vậy là vì UBND tỉnh Yên Bái đã giao cho Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Công an tỉnh, huyện Trạm Tấu và huyện Mù Căng Chải thực hiện kế hoạch 138 về kiểm tra, rà soát và xử phạt những người trồng cây thuốc phiện trên địa bàn.
Từ trung tâm TP. Yên Bái di chuyển hơn 100km sẽ đến thị trấn Trạm Tấu (Ảnh Ngọc Ánh)
Sau khi quyết định thực hiện cuộc săn lùng rượu 138, PV đã liên hệ trước với 1 người dân bản địa tên Tuấn. Tuấn thảo cho PV sơ đồ cuộc hành trình để có thể vào nơi được mệnh danh là thủ phủ của rượu 138.
Tất nhiên, để có thể tận mắt chứng kiến, nếm thử thứ đặc sản của vùng đất này PV cũng phải chi cho Tuấn 1 cái giá để đổi lại 2 ngày được anh ta dẫn đường.
Sau 4 tiếng đồng hồ di chuyển bằng xe máy từ trung tâm thành phố Hà Nội đến thành phố Yên Bái, PV gửi xe và đi cùng Tuấn thâm nhập vào nơi được coi là thủ phủ của rượu 138 - huyện Trạm Tấu, Yên Bái.
Đường vào bản Mù chủ yếu là đường đất (Ảnh Ngọc Ánh)
Con đường từ thành phố Yên Bái lên Trạm Tấu vòng vèo và gập ghềnh đầy sỏi đá. Sau hơn 3 tiếng đồng hồ vật lộn với những khúc cua, những con dốc, bản Mù, huyện Trạm Tấu cũng hiện ra trước mắt.
Tuấn chỉ tay về hướng những dãy núi nằm ở phía xa rồi cất lời: “Dân bản người ta hay trồng cây thuốc phiện ở trên đấy đó. Chịu khó đi càng xa thì càng không bị phát hiện!”.
Vùng đất này còn hoang sơ với những cánh rừng nguyên sinh cùng những thửa ruộng bậc thang tuyệt đẹp.
Dân nơi đây vẫn còn rất nghèo, cái nghèo hiện rõ trong từng ánh mắt sợ sệt họ nhìn những người khách vãng lai.
Bản Mù nằm cách thị trấn Trạm Tấu hơn 40km được coi là thủ phủ của rượu 138 (Ảnh: Ngọc Ánh)
Trong lúc chờ đổ xăng để tiếp tục hành trình, Tuấn quay sang tôi: “Dịp giáp Tết này là chắc chắn có thứ ông cần đấy”.
Hai người không nói gì, lại lầm lũi tiếp tục cuộc hành trình săn lùng thứ tiên tửu vẫn được các tay chơi tung hô là biệt dược phòng the.
Điểm đến của PV và Tuấn là một cửa hàng tạp hoá cột gỗ mái tôn với lèo tèo vài thứ quà bánh treo trước cửa. Trước khi xe dừng hẳn, ngoái cổ lại, dặn PV: “Mọi công việc ông cứ để tôi lo, công an giờ họ làm ngặt lắm nên họ không bán công khai được như trước nữa, chỉ có dân bản địa hoặc những mối quen họ mới bán cho thôi”.
Nói xong, Tuấn nở nụ cười ma mãnh nháy mắt ra hiệu cho PV tiến vào bên trong chiếc quán lá lụp xụp.
Càng cấm, càng đắt
Vừa bước vào cửa quán chưa kịp nói lời nào thì một gã đàn ông khuôn mặt bặm trợn, đầu cạo trọc hắng giọng nói như quát.
“Chúng mày là ai, lần mò vào đây có chuyện gì thế?" “Chúng cháu tìm mua rượu 138!” - Tuấn lí nhí tiếp lời.
Được thể, gã đàn ông lớn tiếng quát: “Ai bảo chúng mày là ở đây tao bán thứ hàng cấm đó? Vạ miệng là đi tù như chơi đấy. Biến đi!”.
1 bình rượu thuốc phiện loại 5 lít bao gồm cả rể, thân, quả có giá 2 triệu đồng (Ảnh Ngọc Ánh)
Nói xong gã chủ quán vén bức mành che đi vào phía trong, Tuấn quay sang phía tôi cười tinh quái: “Được rồi, sướng nhé!”. Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Tuấn kéo tay tôi đi vào phía trong.
Gã chủ quán quay lại tiếp tục bằng giọng thì thầm hơn: “Ai bảo chúng mày tao bán rượu 138? Tao có nhưng khách vãng lai như chúng mày tao không dính vào”.
Tôi đang định cất lời thì Tuấn lấy tay bấm chặt vào mạng sườn rồi lên tiếng: “Hồi đầu mùa cháu qua chỗ chú mua rồi còn gì, cháu là người quen của chú Phúc ngoài thị trấn, chú nhớ chưa?”.
Gã chủ quán lao nhanh ra ngoài cửa, “soi” biển số xe một lát rồi văng tục: “Thế mà ... bảo ngay từ đầu, làm bố mày giả ngây nãy giờ. Lần này định lấy bao nhiêu?
Về bảo với thằng chú mày là giờ không phải mùa, công an lại làm gắt nên giá có chát hơn đấy. Chỗ khách quen tao cũng không bớt đâu”.
“Giá cả thế nào chú?” – PV cất lời. “2 triệu 1 bình 5 lít”. Gã đáp thẳng tuột. Sau một hồi phân vân, PV đồng ý mua và ra điều kiện phải được vào trong xem hàng.
Gã đưa đôi mắt cú vọ nhìn chăm chằm vào PV: “Hoạ chăng chỉ có người điên mới cho chúng mày vào xem. Bố ai biết mày là thằng nào. Ưng thì đưa tiền, tao lấy hàng cho”.
Quả cây thuốc phiện dùng để ngâm rượu đã bị khứa trước đó để lấy nhựa (Ảnh Ngọc Ánh)
Gã nhận tiền rồi đuổi PV ra bên ngoài quán ngồi đợi trong khi gã lấy xe máy phóng đi đâu đó. Khoảng 5 phút sau, gã chủ quán trở về, nhìn ngó một lúc rồi xách chiếc túi nilong màu đen tiến vào trong quán.
Gã vừa mở bình cho PV xem hàng vừa lớn giọng quảng cáo: “Rễ, thân, lá, quả đủ cả nhá. Đây là thứ quốc tửu, quốc hồn, thứ biệt dược phòng the mà người dân chúng tao phát minh ra.
Uống vào sẽ tráng dương, bổ thận, đặc biệt là khả năng giường chiếu thì vô địch. Trước kia tao còn ở trong bản, đàn bà đau đẻ, uống một chén rượu này vào đảm bảo không còn cảm thấy đau nữa. Tao trước cũng ốm yếu quanh năm nhưng từ khi dùng thứ này thì cứ gọi là vô địch”.
Gã với tay lấy chiếc ly, múc ngập một ly đưa cho PV rồi ra hiệu dùng thử. Cảm giác đầu tiên khi thưởng thức thứ rượu được coi là tiên tửu này là một mùi hăng hắc, chát xít nơi đầu lưỡi. Rượu vào đến cổ họng có cảm giác nóng bừng trong người. Mặc dù đang là mùa đông nhưng cảm thấy nóng nực như mùa hè.
Càng giáp Tết, nhiều đại gia đã cất công lên tận bản Mù để có thể sở hữu cho mình loại rượu được mệnh danh là tiên tửu này (Ảnh Ngọc Ánh)
Sau khi thử xong chén rượu gã đưa, PV hỏi lại gã: “Rượu cháu thấy còn không bằng những thứ rượu bình thường khác sao mà lại đắt thế nhỉ?”
“Số chú em không có số hưởng rồi, rượu này ngâm từ cây thuốc phiện, mà cây đó người ta cấm, càng cấm nó lại càng hiếm, mà càng hiếm sẽ càng đắt!” - ông chủ giảng giải.
PV và Tuấn trò chuyện với nhau ít phút nữa xoay quanh câu chuyện về rượu 138 rồi xin phép ra về. Xe chuẩn bị khởi hành, như chợt nhớ ra điều gì quan trọng lắm, gã chủ quán chạy lại bật mí.
“Đường từ đây về thị trấn còn khướt mới đến nơi, 2 thằng ôm cái của nợ này đi nó bắt được thì mất tết. Thôi, đưa tao 20.000 ngàn đồng cùng địa chỉ, lát có xe tao gửi cho. Đỡ nguy hiểm hơn”.
PV và Tuấn làm bộ thở phào, theo lời của chủ quán này, gửi xe cũng là cách gã lựa chọn để gửi hàng cho khách ở những nơi xa. Người mua có nhu cầu chỉ cần chuyển trước 1 nửa tiền tương ứng, địa chỉ rượu sẽ được mang đến tận nơi. Với cách này, khách hàng sẽ được đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Trong trường hợp chẳng may bị công an bắt, gã sẽ lựa thời điểm gửi lại 1 bình khác tương ứng mà không đòi bất cứ 1 khoản phí nào.
Tối 10/6/2012, tổ công tác Y2/141 tại ngã tư Cát Linh – Tôn Đức Thắng phát hiện ô tô BKS 21A do Phùng Quang Hưng (SN 1985, TP Yên Bái) điều khiển có dấu hiệu nghi vấn. Kiểm tra, cảnh sát phát hiện 1 cặp BKS xanh của cơ quan nhà nước mang số 21C cùng 3 bình rượu ngâm quả cây thuốc phiện đã bị cơ quan nhà nước liệt vào hàng quốc cấm. Theo Hưng, 3 bình rượu "đặc biệt" là do anh ta mang về để biếu các sếp ở Hà Nội. |
Rượu 138 có thật sự là thần dược phòng the? Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin trong bài viết sau...