Lời bài hát Khó Vẽ Nụ Cười - Đạt G, Du Uyên: Mang màu sắc hoài niệm
Bài hát Khó Vẽ Nụ Cười do Đạt G cùng Du Uyên thể hiện. Lời bài hát có pop ballad mang màu sắc khá hoài niệm. Thao khảo Lyric kèm hợp âm dưới đây!
Đạt G là cái tên mới nổi trong cộng đồng người yêu nhạc Việt Nam, anh được công chúng biết đến khi ca khúc “Buồn của anh” do chính Đạt G sáng tác trở thành hiện tượng âm nhạc gây bão hồi đầu năm 2019. Thừa thắng xông lên trong hai năm trở lại đây, chàng ca sĩ trẻ Đạt G đã có nhiều ca khúc ra mắt cộng đồng nghe nhạc trực tuyến.
Khác với những ca khúc trước đây của Đạt G, "Khó vẽ nụ cười" là một bản pop ballad mang màu sắc khá hoài niệm. Tuy nhiên, đâu đó trong ca khúc vẫn mang đậm chất nhạc của Đạt G. Nét nhạc năng động, phóng túng có chút bất cần của Đạt G đã thành "thương hiệu", nhưng khi nghiêm túc cho ra một sản phẩm thì Đạt G lại chọn pop ballad với màu hơi xưa cũ, thậm chí hơi "sến" với những gì Đạt thường làm
MV "Khó vẽ nụ cười" kể về câu chuyện của hai phi hành gia. Công việc của họ là luôn đi tìm kiếm những mẫu vật mới lạ về cho hành tinh của mình. Vào một ngày nọ họ tìm thấy một hành tinh lạ chứa toàn hoa hướng dương phát sáng. Và cũng nhờ chính những đoá hoa này mà hành tinh mới có thể phát sáng. Họ có ý định mang mẫu hoa về hành tinh để nghiên cứu nhưng không may gặp nạn.
Lời bài hát Khó Vẽ Nụ Cười
Anh sẽ chờ em
Dù biển xanh kia có cạn khô
Dù qua thêm bao kiếp
Anh vẫn sẽ chờ
Nhân thế khổ đau
Tìm hoài sao không thấy nhau
Người thương chẳng thương mình
Còn người không thương cứ theo ta cả một đời
Cây đã già nua
Chờ ngày chết cách xa cõi đời
Chiều hoàng hôn buông xuống phía tây nghẹn ngào
Uống chén tình say
Hoạ người thương trong bức tranh
Hoạ ánh mắt anh buồn
Hoạ nụ cười thêm trên nét môi
Nhưng sao không được
Nhiều lần em muốn anh vui mà thôi
Hoạ vào nét môi anh nở cười tươi
Dòng lệ rớt rơi phai màu
Nhoè đi nụ cười khi ấy
Lòng thì đau đớn trong em khổ đau
Mà chẳng dám khóc đâu ai hiểu thấu
Vẫn hoạ thêm chiếc môi cười tiếp theo
Nhưng đau thấu trời
Cây đã già nua
Chờ ngày chết cách xa cõi đời
Chiều hoàng hôn buông xuống phía tây nghẹn ngào
Lỡ chén tình say
Hoạ người thương trong bức tranh
Hoạ ánh mắt anh buồn
Tìm nụ cười anh trên nét môi
Nhưng sao chẳng thấy
Nhiều lần em muốn anh vui mà thôi
Hoạ vào nét môi anh nở cười tươi
Dòng lệ rớt rơi phai màu
Nhoè đi nụ cười khi ấy
Lòng thì đau đớn trong em khổ đau
Mà chẳng dám khóc đâu ai hiểu thấu
Vẫn hoạ thêm chiếc môi cười tiếp theo
Nhưng đau thấu trời
Khóc thật nhiều
Ngồi khóc thật nhiều
Khóc cho đời phong ba lắm đau mà chẳng nói ra
Đến khi già
Buồn hết một đời
Đớn đau này của anh sẽ cao hơn trời
Nhiều lần em muốn anh vui mà thôi
Hoạ vào nét môi em nở cười tươi
Dòng lệ rớt rơi phai màu
Nhoè đi nụ cười khi ấy
Lòng thì đau đớn trong em khổ đau
Mà chẳng dám khóc đâu ai hiểu thấu
Vẫn hoạ thêm chiếc môi cười tiếp theo
Nhưng đau ai thấu
Vẫn hoạ thêm chiếc môi cười lần nữa
Nhưng đau ai thấu?
Hợp âm bài hát Khó Vẽ Nụ Cười
1. Anh [Am] sẽ chờ [G] em
Dù biển [F] xanh kia [G] có cạn [C] khô
[Dm] Dù qua thêm bao [G] kiếp anh vẫn [C] sẽ [E7] chờ
Nhân [Am] thế khổ [G] đau
Tìm [F] hoài sao [G] không thấy [C] nhau
Người thương [Dm] chẳng thương mình
Còn [Am] người không thương cứ [G] theo ta [E7] cả một [Am] đời.
2. Cây [Am] đã già [G] nua
Chờ ngày [F] chết cách [G] xa cõi [C] đời
[Dm] Chiều hoàng hôn buông [G] xuống phía tây nghẹn [C] ngào [E7]
Uống [Am] chén tình [G] say
Hoạ [F] người thương [G] trong bức [C] tranh
Hoạ ánh [Dm] mắt anh buồn
Hoạ [Am] nụ cười thêm trên nét [G] môi
[E7] Nhưng sao không [Am] được.
ĐK:
Nhiều lần em [F] muốn anh vui mà thôi họa vào nét [Em7] môi anh nở cười tươi
Dòng lệ rớt [Dm] rơi phai màu nhoè [G] đi nụ cười khi [C] ấy
Lòng thì đau [F] đớn trông men khổ đau mà chẳng dám [Em7] khóc đâu ai hiểu thấu
Vẫn hoạ thêm [Dm] chiếc môi cười tiếp [Em7] theo, nhưng đau [Am] thấu trời.
* Khóc thật [F] nhiều, ngồi khóc thật [Em7] nhiều
Khóc cho [Dm] đời phong ba lắm [G] đau mà chẳng [C] nói ra
Đến khi [F] già, buồn hết một [Em7] đời
Đớn đau [Dm] này của em sẽ [Em7] cao hơn [Am trời.
ĐK:
Nhiều lần em [F] muốn anh vui mà thôi họa vào nét [Em7] môi anh nở cười tươi
Dòng lệ rớt [Dm] rơi phai màu nhoè [G] đi nụ cười khi [C] ấy
Lòng thì đau [F] đớn trông men khổ đau mà chẳng dám [Em7] khóc đâu ai hiểu thấu
Vẫn hoạ thêm [Dm] chiếc môi cười tiếp [Em7] theo, nhưng đau [Am] thấu trời.