Câu chuyện xúc động về cô bé theo mẹ bán hoa quả ngoài đường giữa chiều đông giá lạnh
Được đăng tải trên một hội nhóm, câu chuyện về một bé gái theo mẹ đi buôn bán ngoài đường đã thu hút được sự quan tâm của cộng đồng mạng.
Được chia sẻ trên diễn đàn NEU Confessions, câu chuyện về một bé gái theo mẹ bán hoa quả ngoài đường giữa chiều đông giá lạnh đã thu hút được sự chú ý của cư dân mạng với hàng nghìn lượt thích, chia sẻ và bình luận.
Với lối kể nhẹ nhàng, tình cảm, câu chuyện đã len lỏi vào tâm hồn người đọc một sự ấm áp đến không ngờ trong một chiều mùa đông rét mướt. Đời sống Plus xin đăng tải nội dung câu chuyện:
“Chiều muộn, len lỏi giữa dòng người đông đúc, tôi dừng chân bên vỉa hè, dòng người chen lấn làm tôi mệt mỏi. Rồi tôi vô tình nhìn thấy hai mẹ con chị.
Chị chắc ngoài 30, tôi đoán thế vì bịt kín khuôn mặt, còn đứa nhỏ, chắc 5-6 tuổi. Bé mặc kín mít, áo phao vàng đã cũ sờn, lúc đầu bé cứ nép mình vào phía mẹ, hai mẹ con chỉ có miếng xốp lót dưới chân, chợt nhớ hôm nay Hà Nội lạnh hơn nhiều.
Tôi đứng đó khá lâu, để ý không ai mua của chị, người ta đang hối hả về nhà, mấy ai phát sinh nhu cầu, bán hoa quả dọc đường rất bấp bênh, bữa no, bữa đói.
Hai mẹ con ôm nhau, rồi chị rút điện thoại ra, gọi về cho ai đó, mặt đứa bé sáng bừng lên, à, ra là gọi cho bố.
Tôi không nghe rõ cuộc trò chuyện, loáng thoáng chỉ nghe trong đó nóng, ngoài này lạnh, dường như anh chị mỗi người mỗi ngả, người nam, kẻ bắc, vì cuộc sống mà tha hương, nhặt nhạnh từng đồng.
Mặt cô bé tỏ rõ sự vui sướng, cứ bi bô đủ chuyện, nghe rõ nhất là con nhớ bố, tết bố về với con, còn chị thì bảo hai mẹ con chưa ăn cơm, lát nữa mới ăn.
Độ tuổi của bé nhẽ ra được đi nhà trẻ rồi, buổi tối được ở trong nhà ấm, chơi với gấu bông, búp bê, nhưng bé phải lang thang theo mẹ kiếm sống. Nhưng em hạnh phúc, tôi tin là như vậy, theo cách của em. Và vì em cười, nụ cười trong vắt.
Người ta không sợ khó, không sợ khổ, chỉ sợ cuộc đời này không có gì để níu giữ, cho họ động lực sinh tồn, truy cầu hạnh phúc, giấc mơ, không ai đánh thuế cả. Hai mẹ con đang mơ gì? Chắc đơn giản chỉ là một ngày bán được hàng, mẹ mua cho em xiên thịt nướng, vậy là vui rồi.
Gió thổi vi vu, tôi vít ga đi, có bao nhiêu mảnh đời như vậy, tôi không thể kể hết chỉ biết họ đang hàng ngày sống, vươn lên”.